Thế nào rồi? Phản ứng của cô ấy ra sao? Thế à? Ngơ ra luôn sao? Được rồi, phải bảo cô ấy dùng những thứ đó. Sau này, cô ấy chỉ được dùng đồ do tôi mua thôi, biết chưa? Được.
Tút!
Nói xong anh liền cúp máy và để điện thoại xuống một bên. Hai tay dần dần đan lại, đôi môi lạnh này không hề dập tắt nụ cười ấm áp trên nở rộ trên gương mặt anh.
Lúc nãy anh nói chuyện với quản gia, anh hỏi xem phản ứng của Yến Mịch như thế nào khi nhìn thấy đống đồ lấp lánh hiện ánh vàng đó.
- Ha! Biểu cảm đó chắc chắn rất đáng yêu. Một tiểu thư mà lại đờ đẫn người ra bởi những món hàng hiệu đắt tiền sao?
Miệng anh từ đâu mà lại thốt lên hai chữ đáng yêu vậy? Lạ thật đấy! Người đàn ông như anh đây mà cũng biết đến hay chữ đáng yêu? Đúng là làm người ta phải hoảng hồn!
Nhưng có thế nào thì anh cũng không thể vì một người phụ nữ mà lơ là công việc được. Gần đây tập đoàn có một mối làm ăn lớn, vì vậy anh phải bận rộn, tất bật. Tối nay có lẽ phải tăng ca.
Vì vậy anh đã nhắc quản gia rồi.
...----------------...
- Dạo này công ty bận nhiều việc nên có lẽ tôi phải tăng ca hoặc ở lại công ty vài hôm. Nên nếu thiếu phu nhân của các người có chờ tôi hay hỏi tới thì cứ nói rõ với cô ấy là được. Tránh để cô ấy suy nghĩ lung tung. Sẽ phiền phức lắm!
- Được, thiếu gia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-thuong-cua-bac-tong/2934626/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.