Yến Mịch đâu có biết rằng sáng nay mình đã được đem ra cược đâu! Nên đã bước vào giấc mộng đẹp từ sớm. 
Haiz! Có lẽ hôm nay anh lại không về rồi. Hai ngày không gặp cái tên đàn ông biến thái này cô cũng cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó. 
Bên Bắc Dật Quân cũng vậy. 
Lúc này anh cũng cảm thấy tim đang trống rỗng, muốn gặp người phụ nữ đó mà trêu ghẹo một phen cho vui vẻ. 
Cũng chẳng biết từ lúc nào mà trái tim này của anh lại biết nhớ người khác. Lúc trước đó yêu Chu Thi Thi cũng không đến mức như vậy, thế mà lần này.... 
Cốc! Cốc! Cốc! 
- Vào đi! 
Cạch! 
Người bước vào này dường như không hề đơn giản, vậy mà lại khiến Bắc Dật Quân có chút giật mình. 
- Sao cô vào được đây? 
Giọng Bắc Dật Quân lạnh hẳn đi, ánh mắt tỏ ra chán ghét đối với người này. 
- Thì em nói.... em là chị dâu của anh thì bọn họ cho em vào thôi! Anh cần gì phải ngạc nhiên như vậy, Bắc tổng? 
Chị dâu? Hai chữ này nghe này nghe nực cười làm sao. Nếu cô ta thật sự xem Bắc Dật Quân là em rể thì đâu có đêm hôm khuya khoắt mà đến đây. Bây giờ cũng đã mười một giờ khuya rồi chứ đâu có ít. 
Nhã Phương Trinh cầm theo ly nước trên tay, bước chậm rãi đến bên Dật Quân rồi đặt ly nước xuống bàn. 
- Nghe nói anh đã ở công ty mấy ngày rồi nhỉ? Anh nỡ để em gái của em phòng đơn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-thuong-cua-bac-tong/2934614/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.