🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Dương Hạo Nam anh mà lại muốn nhặt đồ của người khác vứt hay sao chứ? Không bao giờ. Chỉ tại đây là Yến Mịch nên anh mới phá lệ mà thôi.



Chứ thứ mà Hạo Nam anh muốn, Hạo Nam anh chơi đều là thứ mới lạ, còn trong trắng chứ anh không thích đổ vỏ cho người khác đâu.



Nhưng Yến Mịch thì khác, Dương công tử nhà anh có thể vì Mịch Mịch mà nhẫn nhịn tất cả. Cô hạnh phúc thì không sao cả, anh sẽ chúc phúc, còn Yến Mịch không vui, không hạnh phúc, người đàn ông đó không đối xử tốt với cô... thì anh quyết giành lại cô cho bằng được.



Người mà anh thích, người mà anh trân trọng sao có thể để người khác chơi đùa, hành hạ!



- Nếu anh đã không thật sự yêu Mịch Mịch thì hãy buông tay đi! Nếu không, thì đừng trách tôi cướp của anh.



Cướp sao? Cậu hay đấy, lại dám nói ra lời này. Nhưng cậu đủ năng lực sao? Mối làm ăn này còn không cướp được mà lại muốn cướp người phụ nữ của Bắc Dật Quân tôi? Thật nực cười chết mất!



- Ha ha ha ha! Muốn cướp? Tôi mời cậu đấy! Cứ thoải mái, tôi chỉ sợ..... người có thể cướp đồ của tôi còn chưa sinh ra.



Lời nói vừa được thốt ra đã mang nặng mùi khiêu khích. Quả thật là chói tai.



Dương Hạo Nam đưa tay lên ngoáy ngoáy tay rồi đứng dậy bỏ hai tay vào túi quần.



- Ồi trời! Anh có tự tin quá không vậy?



Bước chân của Dương tổng chậm rãi bước đến cửa sổ nhìn xa

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-thuong-cua-bac-tong/2934616/chuong-161.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.