Không lâu sau, Bắc Dật Quân liền thấy khó chịu. Anh ngồi xuống ghế sờ sờ cổ bứt rứt. 
- Ha, quả nhiên, thứ này rất hiệu nghiệm. 
Cô ta từ từ đứng lên nhìn anh cười tỏ ý dâm đãng. 
- Cô...... 
Đôi mắt Bắc Dật Quân nhìn cô như muốn bóp chết một con cóc ghê tởm. 
Cô ta bỏ thuốc mình! Chết tiệt! Đây là thứ thuốc gì mà mạnh như vậy chứ? 
Cơ thể anh cảm thấy nóng ran như sắp bị thiêu rụi. 
Cô ta - Nhã Phương Trinh đi đến ngồi xuống đùi anh, đôi tay dơ bẩn của cô đưa đến định mở cúc áo của Dật Quân thì bị anh siết chặt tay đến nỗi sắp nứt xương. 
- Á!!!! Đau! 
Cô ta kêu lên đau đớn. 
Người đàn ông này không chiều cô ta như ý cô ta muốn lại biến thành ác quỷ. 
Chơi gái thì chẳng phải vấn đề gì, nhưng anh không thích cảm giác bị phụ nữ vắt mũi, càng không muốn làm chuyện đó với loại đàn bà ghê rợn này. Quá mưu mô, đê tiện! 
Không để cho bản thân mất kiểm soát với người phụ nữ này, anh đẩy cô ta ngã mạnh, đầu đập vào nền sàn đến chảy máu. 
- Á! 
Anh đứng dậy, có chút loạng choạng, hơi thở nặng trịch như sắp không thở nổi. 
Đưa tay vào túi, anh lấy chiếc điện thoại ra và gọi điện cho ai đó. 
Xong, anh bỏ tay vào túi quần tỏ vẻ bình thường mà mở cửa, vừa mở cửa thì bốn người vệ sĩ đã đến tới. 
Anh điều chỉnh lại hơi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-thuong-cua-bac-tong/2934611/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.