Vừa về đến biệt thự anh đã phóng như bay đến phòng của Yến Mịch, anh thật sự không còn nhịn nổi nữa rồi. 
Cạch! 
Yến Mịch vốn đã ngủ say, nhưng bị tiếng mở cửa và hơi thở hổn hểnh của ai đó là cho lơ mơ tỉnh dậy. 
Trong căn phòng tối đen, người đứng trước mắt cô là một cái gì đó đen xì, hơi thở đó, thật giống ma quỷ trong những bộ phim kinh dị. 
Yến Mịch có chút hoảng sợ, còn chưa kịp tỉnh ngủ hay định thần lại thì đã bị người đó đè lên người, hai tay của hắn đan chặt lấy tay cô 
Mùi hương quen thuộc này.... 
- Bắc Dật Quân? 
Cô đã nhận ra anh trong đêm tối tĩnh mịch, nhưng cô cảm thấy có gì đó rất kì lạ, hơi thở của anh ấy có phần gấp gáp, hơi nóng trong cơ thể anh phả ra một cách quyến rũ. 
- Anh..... (bệnh sao?) 
Còn chưa kịp hỏi câu hỏi này thì nụ hôn nồng cháy đã giáng xuống. 
Không có có mùi rượu cơ mà! 
- Ưm... ưm... 
Anh rất gấp gáp, rất gấp tấp làm cho nụ hôn này có phần nóng bỏng và nghẹt thở. 
Từ môi, anh dần sần hôn xuống cổ, rất vội vàng. 
Hơi nóng này thật là một liều thuốc mạnh khiến cô bị say đắm 
- Ưm... 
Những tiếng rên kì lạ bỗng nhiên được cất lên. 
Làm cho người đàn ông đang thở hổn hểnh này thêm điên cuồng. 
- Anh sao vậy? Bắc... ưm... a... 
Câu hỏi không được trả lời nhưng thay vào đó là một tiếng..... 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-thuong-cua-bac-tong/2934608/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.