Thịnh Hoàn Hoàn siết chặt tay, mu bàn tay trắng nõn bị cô véo đỏ bừng, hai mắt nhìn chăm chăm khăn trải bàn trước mặt, môi đỏ mím chặt lại với nhau.
“Hoàn Hoàn..." “Mộ tổng, anh đừng quan tâm đến tôi được không?” Cô nâng mặt lên, lạnh nhạt nhìn người đàn ông trước mặt.
Vẻ mặt lạnh nhạt của Thịnh Hoàn Hoàn làm cổ họng Mộ Tư như bị người ta bóp lấy.
Lăng Tiêu nhìn hành động của hai người mà trào phúng nhếch môi mỏng lên.
Những người khác không dám thở mạnh, họ ngửi thấy trong không khí tràn ra mùi thuốc súng, hơn nữa còn rất nồng.
Vợ chồng Hàn Tín hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì, không hiểu ra sao, rốt cuộc là chuyện gì vậy?
Cuối cùng chiến tranh cũng ngừng nghỉ, Thịnh Hoàn Hoàn không hành động thiếu suy nghĩ, đêm nay cô đã thật sự lĩnh ngộ được sự ác liệt của Lăng Tiêu, chỉ là dù cô bất mãn đến mấy cũng chỉ có thể ép mình nhịn xuống.
Con đường này là cô tự chọn, dù có ngậm đắng nuốt cay cũng phải đi tiếp.
Cô cũng biết Lăng Tiêu thật sự nổi giận, nhưng cô không phải đối thủ của Lăng Tiêu, dù sao làm cái gì cũng là sai với hắn, cô không muốn phiền não nữa, chỉ muốn tiệc tối hôm nay mau kết thúc.
Không bao lâu sau, đồ ăn được đưa lên, Thịnh Hoàn Hoàn yên lặng chôn mặt vào chén, nhắm mắt làm ngơ.
Cũng may Mộ Tư khá thức thời, không gây thêm phiền phức cho cô nữa.
Nhưng anh ta ngồi bên cạnh cô cứ uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-gom-cua-lang-thieu/3671078/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.