Không được.
Khi quay trở lại, anh ta phải đi nhuộm tóc mới được.
Nắng chiều thật đẹp
Khi Giang Ninh Phiến và An Vũ Dương đang làm thủ tục nghỉ phép, nhận được điện thoại của Hạ Tư Duệ, điện thoại di động trong tay nặng nề rơi xuống đất.
An Vũ Dương lái xe.
Giang Ninh Phiến ngồi ở vị trí ghế lái phụ, ngón tay không ngừng run rẩy, gương mặt xinh đẹp trắng bệch, không có chút máu nào.
An Vũ Dương lái xe, nhìn cô một cái, nhẹ nhàng an ủi cô: "Đừng lo lắng, có thể chỉ là đi lạc giống như lần trước, Chuông Nhỏ vẫn luôn hiếu động mà.”
"Tôi mới vừa dạy dỗ Chuông Nhỏ, ít nhất con bé sẽ nghe lời vài ngày, sẽ không đi lung tung.” Giang Ninh Phiến nói, trong đôi mắt lộ vẻ sợ hãi: "Có phải là thời gian này tôi bắt giữ quá nhiều người, nên có người đến trả thù hay không?”
Tất cả những gì cô có thể nghĩ đến chính là Hạng Chí Viễn đã tặng cho cô quá nhiều đầu người trong khoảng thời gian này, những nhân vật kia đến báo thù.
"Không thể nào, cho dù bọn họ điều tra ra cô, cũng không tra được đến trên người Chuông Nhỏ, tôi đã làm tốt thân phận giúp cô.” An Vũ Dương nói.
Dù sao Giang Ninh Phiến cũng là thành viên của AN.
Thân phận đối ngoại mà anh ta cho cô là độc thân, bình thường tuyệt đối sẽ không tra được trên người người nhà của cô.
"Cũng có thể là đối phương theo dõi tôi." Giang Ninh Phiến nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cung-sung-cua-hac-de/2559921/chuong-470.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.