“Hạng, Hạng, Hạng..." Nhân viên pha chế vừa nhìn thấy Hạng Chí Viễn lập tức ngây người, hô ‘Hạng’ cả nửa ngày mới nói được một câu: "Cậu chủ!”
Mẹ kiếp.
Hạng Chí Viễn sao lại tình cờ xuất hiện ở hộp đêm.
“Cút sang một bên!" Hạng Chí Viễn lạnh lùng trừng mắt nhìn anh ta: "Đi thăm dò một chút xem lớp mầm non Mỹ Mỹ đang ở đâu.”
Nghe thấy lời này, Hạng Diêu Chuông Nhỏ bị anh ôm trong ngực lập tức giơ tay lên, khuôn mặt nhỏ nhắn bị anh che mất một nửa, cái miệng nhỏ nhắn đầy hơi sữa hét lên: "Em biết, em biết, em cũng học ở Mỹ Mỹ.”
“Làm thế nào để đến đó?” Hạng Chí Viễn hỏi.
“Bà ngoại biết.” Hạng Diêu Linh nghiêm túc trả lời.
“...”
Biết cái quỷ nhà em!
Bây giờ anh đi đâu để hỏi bà ngoại.
Hạng Chí Viễn trừng mắt nhìn cô bé trong ngực một cái, ôm cô bé đi lên lầu, dẫn cô bé đi vào một phòng nghỉ sạch sẽ rồi đặt cô bé xuống.
Đứa bé ngạc nhiên đánh giá xung quanh, trong đôi mắt to không hề có chút sợ hãi nào, kêu lên một tiếng thán phục: "Anh, nhà của anh thật đẹp.”
“...”
Hạng Chí Viễn nhíu mày nhìn cô bé, sao anh lại mang theo một cái bình dầu nhỏ trở về.
Anh đi tới bên cạnh sô pha rồi ngồi xuống, cầm điện thoại di động gọi điện cho Cô Minh Thành, lạnh lùng hạ lệnh: "Đối phương đuổi theo sát tôi không buông tha, phái người đến Thánh Đình đón tôi.”
Cô Minh Thành hét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cung-sung-cua-hac-de/2559915/chuong-467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.