Rất nhanh sau đó bắp chân của Hạng Chí Viễn đã bị chuột rút, không cách nào bơi lội được, cơ thể ở trong nước nổi lên chìm xuống mấy lần, nhưng anh không hề giãy giụa.
Anh mặc một chiếc áo sơ mi màu mực, vóc người cao ráo nhưng gầy gò, hai tay từ từ vươn ra theo sức nổi của mặt nước.
Hệt như một đôi cánh đen đang dang rộng.
Giang Ninh Phiến trơ mắt nhìn anh không giãy giụa, nhìn khuôn mặt tàn bạo dần dần chìm trong nước.
Cô biết tại sao anh không giãy giụa.
Bởi vì là do cô kéo anh xuống, thế nên anh cam tâm tình nguyện chết chìm. Tuy nhiên anh lại hết lần này đến lần khác không muốn trở về làm người bình thường.
Hạng Chí Viễn dần chìm xuống…
“...”
Đôi mắt đỏ hoe của Giang Ninh Phiến nhắm nghiền, cô cắn chặt môi, sau đó không để ý đến gì nữa mà bơi về phía anh.
Nhờ vào sức nổi của dòng nước, Giang Ninh Phiến có thể kéo Hạng Chí Viễn đang hôn mê vào bờ.
Cô để cho anh nằm thẳng dưới đất.
“Bốp.”
Giang Ninh Phiến nửa quỳ xuống bên cạnh, vỗ vỗ vào mặt anh: “Hạng Chí Viễn, tỉnh lại đi.”
Hạng Chí Viễn không có phản ứng, giống như mất đi tri giác.
Giang Ninh Phiến vội vàng nâng cằm anh lên, bắt chéo hai tay hồi phục tim phổi cho anh, ấn vài cái rồi cúi xuống làm hô hấp nhân tạo…
Những thứ này cô rất chuyên nghiệp.
Thấy anh không có phản ứng gì, Giang Ninh Phiến chợt thấy căng thẳng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cung-sung-cua-hac-de/2559388/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.