Khuôn mặt của anh phong trần, thâm độc, sâu xa khó lường.
Khiến cho người khác không thể đoán được anh đang nghĩ gì.
Nhưng cô vẫn cố chấp ở dưới nước chờ đợi…
“Tiêm Tiêm, đừng ngâm quá lâu, sẽ bị cảm lạnh.”
Hạng Chí Viễn vươn tay kéo cô đến trước mặt mình, trùm khăn lông khô ráo lên đầu cô, những ngón tay thon dài cách lớp khăn lông tỉ mỉ lau tóc cho cô.
“...”
Anh tránh né không đáp.
Giang Ninh Phiến từ từ lùi về sau.
Hai tay Hạng Chí Viễn cứng đờ ở đó, ánh mắt sâu thẳm khóa chặt trên khuôn mặt cố chấp của cô, đôi môi mỏng mím chặt hồi lâu mới chậm rãi mở ra, giọng nói mang theo từ tính trước sau như một: “Tôi không làm được.”
Anh không thể nào thoát khỏi Địa Ngục Thiên.
Anh không thể quay về làm một người bình thường.
“...”
Anh từ chối.
Giang Ninh Phiến cảm thấy ngực mình giống như bị thứ gì đó khoét mất một nửa, vô cùng trống rỗng.
Anh không làm được.
“Nếu tôi không làm một người bình thường, em sẽ không yêu tôi ư?” Hạng Chí Viễn hỏi.
“Tôi không yêu anh.”
Giang Ninh Phiến ở trong nước ngẩng đầu lên nhìn anh, kiên định nói ra bốn chữ này.
Anh là đại ca thế giới ngầm, cô không bao giờ được thể hiện tình cảm của mình lung tung, cô không thể nào yêu anh, cũng không thể yêu anh.
“Thế à?” Răng môi Hạng Chí Viễn hé mở nhẹ giọng hỏi ngược lại, ánh mắt có hơi mờ mịt, tựa như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cung-sung-cua-hac-de/2559386/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.