Cô còn tưởng rằng thật sự là chiếc nhẫn, vẽ rất giống, tựa như sống động tự nhiên trên giấy vậy, kim cương lóe sáng quá chói mắt...
Đột nhiên cô nhìn thấy chữ ký dưới góc phải, một chữ "Hạng" rồng bay phượng múa.
Hóa ra là đích thân anh vẽ ra...
"Trình độ vẽ tranh của anh tiến bộ." Giang Ninh Phiến khen ngợi thật lòng, từ nhỏ đến lớn, điều duy nhất khiến cô cảm thấy anh không thay đổi chính là vẽ tranh...
Khi còn bé, anh vẽ những thứ như vẽ bùa kia, cô đều nhìn không hiểu lắm.
Chiếc nhẫn 3D này vẽ rất đẹp.
"Vậy sao?" Hạng Chí Viễn đứng lên, đi tới bên người cô, đưa tay vén mái tóc dài của cô ra sau, giọng trầm thấp mà hấp dẫn.
"Trả cho anh."
Giang Ninh Phiến trả tranh vẽ lại cho anh, xoay người định rời đi.
Hạng Chí Viễn nhận lấy giấy vẽ, hai ngón tay thon dài nắm giữa tờ giấy, bỗng nhiên xé rách tờ giấy dày từ giữa trang giấy...
"..."
Giang Ninh Phiến ngạc nhiên.
Rất đẹp mà xé ra làm gì?
Một thứ sáng chói chợt hiện ra trước mắt cô...
Hạng Chí Viễn xé giấy vẽ, nằm trong lòng bàn tay là một chiếc nhẫn kim cương trứng chim bồ câu, kim cương lóe sáng chói mắt, tỏa ra ánh sáng của sự xa xỉ...
Giang Ninh Phiến ngạc nhiên nhìn.
Cho dù cô đã say bảy tám phần, cô cũng biết rõ Hạng Chí Viễn không thể nào nhập hình vẽ 3d và lòng bàn tay mình.
Đây là một chiếc nhẫn kim cương thực thụ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-cung-sung-cua-hac-de/2559361/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.