Sau khi nghe bác sĩ nói thế, Lâm Đình nhẹ nhõm hẳn. May mắn rằng cô ấy không nguy hiểm đến tính mạng.
Chưa kịp đi vào phòng bệnh, điện thoại của anh đã reo lên.
" Alo, baba. "
" Con gọi có chuyện gì? "
" Ba ba có biết mẹ đã đi đâu không? Con đến nhà nhưng không thấy. "
" Mẹ của con đang đi cùng ba, con không cần tìm nữa, về nhà với bà nội đi. "
" Ba ba cho con nói chuyện với mẹ rồi con về. "
" Mẹ con bây giờ đang bận việc không nói chuyện với con được. "
" Bây giờ đang là giờ ăn trưa thì bận việc gì chứ? Ba ba gạt con sao? "
" Sao lại thế được. Con cứ về nhà trước đi. "
" Ba ba bây giờ đang ở đâu? Con muốn đến đó. "
" Không cần đâu, về nhà đi. "
" Ba ba nói địa chỉ với chú tài xế đi, nếu không đừng trách con nói xấu ba ba với mẹ xinh đẹp. "
Đúng là hết cách mà!
Được chú tài xế chở đến bệnh viện, Tiểu Kỳ liền thấy lo lắng vô cùng thì ra là mẹ bị bệnh rồi.
" Ba ba ăn hiếp mẹ, làm mẹ bị bệnh có phải không? "
" Là lỗi của ba. "
" Ba ba chỉ biết chọc giận mẹ, làm mẹ bị bệnh. Đến giờ mẹ vẫn không chịu tha thứ cho ba, cũng là đáng đời. "
Bạch Lan từ từ mở mắt, trước mắt là một màu trắng bệch.
" A, mẹ tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bat-ngo-cua-tong-tai-lanh-khoc/2097320/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.