Gần cả tháng mới ngoi lên =)))
===
" Nếu em không thích có lẽ cả cơ hội đến gần em cũng không có huống hồ là vì nhu cầu? Em thừa nhận mình yêu anh khó đến thế sao? " Anh không khỏi chua chát khi cô nói ra câu ấy, anh không ngờ cô lại có thể nói ra lý do như thế.
" Tôi... Phải, phải đấy là vì nhu cầu! Tôi chẳng còn yêu anh một chút nào cả. "
" Được, nếu vậy thì anh đi, sau này cũng không làm phiền em nữa. "
Nói rồi Lâm Đình mặc quần áo, liền mở cửa đi ra khỏi phòng, sau đó là tiếng đóng cửa ra vào vô cùng lớn. Đấy cũng là lúc nước mắt cô rơi xuống.
Cô muốn nói mình yêu anh, cô muốn nói mình thật sự muốn anh. Cô muốn nói mình muốn ở cạnh anh.
Nhưng những lời nói ấy lại bị giấu nhẹm đi bởi những câu nói tàn nhẫn, đến ngay cả cô cũng không ngờ được.
Nhưng rốt cuộc thì tất cả đều xong rồi, có khóc thì anh cũng bỏ cuộc rồi chẳng thể cứu vãn nữa.
Cô lê từng bước vào nhà tắm, xả nước nóng đầy vào bồn rồi nằm xuống. Ngâm trong bồn mong rằng có thể giảm đau một chút, không ngờ cô lại thiếp đi mất...
Lâm Đình tức giận hơn cả vẫn là xót xa lái xe thẳng đến công ty. Vừa vào phòng đã lôi hết công việc ra để làm. Làm hết lại gọi thư ký Đồng tìm thêm.
Chỉ trong 3 tiếng buổi sáng anh đã giải quyết gần hết công việc của một tháng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bat-ngo-cua-tong-tai-lanh-khoc/2097319/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.