Reng… 
Reng… 
- Cảnh Liên, điện thoại anh reo kìa. 
“Kệ đi em” 
- Anh nghe điện thoại trước đã, nhỡ đâu là việc quan trọng. 
Thẩm Cảnh Liên buông chén cháo trên tay xuống bàn và khẽ cười “Điềm Điềm, đợi anh một lúc…anh nghe điện thoại đã!” 
- Dạ! 
… 
“Alo!” 
‘Nhị thiếu gia, Cô Tinh đã qua đời’ 
Thẩm Cảnh Liên thoáng ngỡ ngàng “qua đời?” 
‘Phải!’ 
Thẩm Cảnh Liên nhíu mày “sao lại đột ngột thế?” 
Tạ Tân thở dài “cô ấy bị ung thư phổi giai đoạn cuối!” 
“Cậu giỡn gì thế? Làm gì mà bệnh đột ngột vậy?” 
‘Nhị thiếu gia hỏi tôi thì tôi biết hỏi ai…sinh, già, bệnh, chết là quy luật nhân sinh. Cô ấy đến số thì ra đi thôi!’ 
“Chết dễ vậy sao?” 
‘Người ta chết thì là chết…bhị thiếu gia cũng không hài lòng sao?’ 
“Đương nhiên là tôi không hài lòng!” 
Thẩm Cảnh Liên không hài lòng vì anh thấy mình vẫn chưa hành Cô Tinh đến đủ. 
‘Alo nhị thiếu gia…cậu còn nghe máy đó không?’ 
“Đang nghe!” 
‘Trang tiểu thư thế nào rồi?’ 
Thẩm Cảnh Liên đưa mắt nhìn người phụ nữ đang ngồi trên giường “phẫu thuật xong rồi”. 
‘Vậy…’ 
Tút… 
Tút… 
Tạ Tân nheo mắt sau tiếng tút “nhị gia lúc nào cũng nóng lạnh thất thường!” 
Thẩm Cảnh Liên nhẹ nhàng lăn xe đến bên cạnh Trang Điềm Điềm, anh nhìn cô đến thất thần, hiện tại thì mắt cô đang được quấn băng rất cẩn thận. 
Tuy anh đã cố gắng hết sức để giảm bớt tiếng động nhưng cô vẫn nhận 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bat-dac-di-cua-tham-tong-tai/3444484/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.