“Mẹ…sao có vẻ như mẹ không được vui vậy?” 
Trang Diễm Hiền ưu phiền lên tiếng “ta thấy trong lòng không được thoải mái chút nào!” 
“Mẹ không thoải mái về việc dùng giác mạc của Lục Thiên Hoành thay cho Điềm Điềm sao?” 
Trang Diễm Hiền khẽ gật đầu “đúng vậy, dẫu rằng ta biết Điềm Điềm thành ra thế này là do một tay tên khốn Lục Thiên Hoành gây ra, giờ lấy giác mạc hắn thay cho Điềm Điềm thì cũng không có gì là không thể. Nhưng rồi ta nghĩ đến chuyện này thì lại thấy rất xót xa!” 
Thẩm Cảnh Liên nhíu mày “vì sao?” 
*Vì hắn là con trai của Lục Dận Diễn! 
Thẩm Cảnh Liên lạnh mặt “ông ấy sinh con ra mà không biết cách dạy dỗ, chúng ta còn chưa xử lý ông ấy nữa là”. 
*Ta chỉ thấy tiếc cho hắn, hắn vốn anh tuấn giỏi giang. 
"Nếu bản thân thật sự tài giỏi, sao lại còn đố kị với người khác? 
*Người ích kỷ luôn như vậy. 
Trang Diễm Hiền không muốn nói gì thêm, chỉ mang theo phiền não rời đi… 
…………… 
‘Nhị thiếu gia!’ 
“Cậu đến rồi đó à?” 
Tạ Tân khẽ gật đầu “nhị thiếu gia có gì cần dặn dò?” 
Thẩm Cảnh Liên lấy từ túi quần chiếc usb và đưa đến trước mặt Tạ Tân “cậu mang thứ này về Hoa Hạ và trình chiếu cho Cô Tinh xem, để bà ấy nhìn thấy kết cục của con trai mình”. 
‘Sao chứ nhị thiếu gia? Cô Tinh là mẹ ruột của Lục Thiên Hoành sao?’ 
Thẩm Cảnh Liên không lên tiếng. 
Tạ Tân cầm lấy usb 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-bat-dac-di-cua-tham-tong-tai/3442905/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.