“Đúng vậy, cháu muốn tìm tổng giám đốc Lục của các chú, chú có biết ông ấy không?” Bạn nhỏ Lục Tư Mặc nghiêng đầu hỏi với vẻ mặt đáng yêu.
“Đương nhiên, chú là trợ lý của tổng giám đốc Lục, chú có thể đưa cháu đi gặp ngài ấy, nhưng mà cháu phải nói cho chú biết lý do trước đã.”
Lý do à, rất đơn giản.
Bởi vì Lục Kiến Thành là cha của cậu.
Tuy nhiên, cậu muốn sau khi gặp được cha, rồi đích thân nói cho ông biết danh tính của cậu.
Cho nên, hiện tại vẫn chưa thể nói với chú ấy.
Nhưng nếu không nói cho chú ấy biết, làm sao mới khiến chú ấy đồng ý đưa cậu đi gặp cha được đây?
Bạn nhỏ Lục Tư Mặc tiếp tục nghiêng đầu, đôi mắt đen như mực chớp chớp.
Đột nhiên, cậu nghĩ tới, nếu đã là trợ lý của cha cậu, vậy chắc chắn sẽ biết mẹ cậu.
Cậu mở túi ra, đôi bàn tay trắng nõn thò vào mò mẫm, sau đó rút ra một bức ảnh chụp cùng mẹ và đưa cho Lâm Tiêu. .
||||| Truyện đề cử: Bệnh Trạng Yêu Say Đắm |||||
Nhìn thấy Nam Khuê, Lâm Tiêu sốc ngây người.
Cậu ấy đứng tại chỗ, giống như bị hóa đá.
Cố gắng khống chế trái tim đang run rẩy, cậu ấy ngồi xổm người xuống, hết sức chăm chú nhìn Lục Tư Mặc: “Bạn nhỏ, cháu lấy tấm ảnh này từ đâu ra vậy? Cháu có thể nói cho chú biết, cháu có mối quan hệ thế nào với người phụ nữ trong này không?”
“Không được, cháu phải gặp được tổng giám đốc Lục của các chú thì mới có thể nói.” Bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/443767/chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.