Chỉ có điều, phản xạ của anh ấy rất nhanh, lập tức che đậy.
Tốc độ nhanh đến mức, ngay cả Lục Kiến Thành cũng không nhận ra.
“Anh có thích bộ quần áo nào không?” Bình tĩnh lại, Chu Tiễn Nam hỏi.
Lục Kiến Thành gật đầu: “Có, chuẩn bị được đưa đến rồi.”
Vừa dứt lời, Lâm Tiêu gõ cửa, xách vào một túi đồ vô cùng tinh xảo.
Sau đó đưa cho Lục Kiến Thành: “Tổng giám đốc Lục, tôi đã mua đồ theo đúng yêu cầu của anh.”
Mở túi đồ ra, nhìn chiếc váy đỏ trước mặt, lại nhìn “Nam Khuê” nằm trên giường, Lục Kiến Thành cuối cùng cũng gật đầu.
Với chiếc váy này, anh tin rằng Nam Khuê nhất định sẽ rất đẹp.
Cầm chiếc váy trong tay, Lục Kiến Thành tiến về phía “Nam Khuê”.
Anh cũng đã mở hơn một nửa tấm vải trắng kia rồi, ý tứ rất rõ ràng, chính là chuẩn bị thay cho “Nam Khuê” chiếc váy đỏ này.
Nhìn thấy cảnh này, trái tim Chu Tiễn Nam đập loạn nhịp.
Vô cùng lúng túng.
Cũng rất lo lắng.
Nhưng tại những thời điểm thế này, càng phải bình tĩnh, không được tự mình làm rối mình, rồi để lộ sơ hở.
“Đợi một chút.” Lúc này, Chu Tiễn Nam bình tĩnh mở miệng.
Sau đó, bước về phía Lục Kiến Thành, âm thanh có chút nghẹn lại và nói: “Anh cũng biết là Khuê Khuê đã sinh mổ hai bé con mà.”
“Phụ nữ sau khi sinh mổ xong, trên bụng sẽ có một đường khâu rất dài, nếu như Khuê Khuê còn tỉnh, tôi nghĩ, cô ấy chắc chắn không muốn anh nhìn thấy đường khâu ấy.”
“Cô ấy yêu anh, cho nên chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/443752/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.