“Lục Minh Bác và Vân Thư đều là những người thích sĩ diện, nếu để họ tận mắt chứng kiến, để tất cả mọi người đều thấy, chị lại nói chuyện Kiến Thành và Nam Khuê đã ly hôn, thì dù Kiến Thành có không muốn cưới thì cũng phải cưới chị thôi.” 
Lục Nhu kinh ngạc nhìn cô ta: “Chị Thanh Liên, chị nói rất đúng.” 
“Hơn nữa…” Ánh mắt Phương Thanh Liên lãnh đạm, cô ta tiếp tục nói: “Em đừng quên, còn có nhà họ Phương nữa.” 
“Nhà họ Phương nhất định sẽ đến dự ngày giỗ một trăm ngày của lão già kia. Nếu như để họ thấy chị và Kiến Thành quay lại bên nhau, thì cho dù có liều mạng, bọn họ nhất định sẽ dựng đủ mọi cách để ép nhà họ Lục phải cưới chị.” 
“Dù sao thì không có cha mẹ nào có quyền lực hơn bọn họ, cơ hội ngàn năm có một như vậy, bọn họ có chết cũng phải nắm lấy.” 
“Chị Thanh Liên, chị yên tâm đi, em nhất định sẽ giúp chị, tối hôm đó em nhất định sẽ nghĩ cách cho thuốc này vào ly nước của anh họ. Nhưng chị đi vào bằng cách nào?” Lục Nhu hỏi. 
“Ngày giỗ một trăm ngày của lão già kia, nhất định sẽ có rất nhiều người tới đó, ngày hôm đó quản lý của nhà họ Lục nhất định sẽ rất lỏng lẻo, cộng thêm việc bọn họ sẽ không nghĩ tới chị đã có thể đi lại, chị có quang minh chính đại đi vào, cũng không có ai dám ngăn chị cả.” 
“Được, anh họ uống nước xong, em sẽ dìu anh ấy đến căn phòng phía tây nghỉ ngơi, chị cứ ở đó 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/443640/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.