Nhìn lên bầu trời một lúc lâu, Lục Kiến Thành chậm rãi nói: “Mẹ anh là người đáng thương.”
“Bà ấy và cha anh không phải là lần đầu kết hôn, trước khi gả cho cha anh, bà ấy từng có một cuộc hôn nhân, nhưng kết cục rất bi thảm, sau đó bà ấy thông qua xem mắt mà kết hôn với cha anh.”
“Từ lúc anh bắt đầu hiểu chuyện đã thấy mối quan hệ giữa hai người rất phức tạp, nói yêu, anh lại thấy hai người như hận nhau, nhưng nói hận, anh lại cảm thấy hai người như yêu đối phương.”
“Cho nên, không phải chuyện gì cũng có thể nói dăm ba câu là rõ ràng, về sau em sẽ hiểu.”
“Không nói chuyện bọn họ nữa, chúng ta trở về nhà cũ đi, cha mẹ trong lúc này không về được, chúng ta phải trở về tiếp đón mọi người.”
Nam Khuê gật đầu: “Được.”
Khi hai người đến nhà cũ, bên trong đã có rất nhiều người, bạn bè thân thích hầu như đã đến đủ cả.
Với thế lực của nhà họ Lục, hoàn toàn có thể mở tiệc trong khách sạn, nhưng Vân Thư kiên quyết phải phải mở ở nhà cũ, sau đó mời một đội đầu bếp hạng nhất phụ trách yến tiệc.
Bởi vì bà cảm thấy chỉ bằng cách này, ông nội mới có thể cảm nhận được sự ấm áp của gia đình.
Khách sạn dù có sang trọng đến đâu nhưng cũng quá lạnh lẽo.
Sau khi xuống xe, Lục Kiến Thành vẫn nắm lấy tay Nam Khuê.
Nam Khuê kéo kéo áo anh: “Anh muốn tôi và anh cùng chào hỏi khách khứa sao?”
Mấy năm nay, cô chưa từng dùng danh nghĩa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/443641/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.