??? 
Nam Khuê lắc đầu: “Không sao!” 
Cô thực sự không còn chút dũng khí nào để nói lại lần thứ ba nữa. 
“Nếu như đã là em gái thì tôi nên làm cho tốt bổn phận em gái của mình, anh cũng vậy, làm tốt bổn phận anh trai của mình.” Nói xong, Nam Khuê nhanh chóng đóng cửa rồi rời đi. 
Vừa giận anh lại cộng thêm thời tiết ban đêm rất lạnh, cô liền cảm thấy tỉnh táo hơn rất nhiều. 
Vốn dĩ là muốn rời đi nhưng khi mở cửa bước ra ngoài, nhìn thấy bên ngoài tối đen như mực, cô lại đang mặc đồ ngủ, đến khi lạnh tới đông cứng cả người thì cô cũng từ bỏ rồi. 
Chần chừ một chút, cô quay người vào nhà, sau đó đi vào phòng ngủ. Có thể vì do chất cồn trong người, cô ngả người xuống tấm chăn, rất nhanh cả người cũng ấm áp hơn, cơn buồn ngủ cũng mau chóng ập tới. 
Ngày hôm sau, mới sáng sớm tiếng chuông đồng hồ của Nam Khuê đã vang lên. Cô không có ngủ nướng, vừa nghe thấy tiếng chuông liền ngồi dậy. 
Vẫn may ban đầu khi chuyển nhà, quần áo hơi nhiều nên cô không chuyển đi hết, vậy mới có quần áo để thay. 
Tắm rửa xong, khi cô bước xuống lầu, Lục Kiến Thành đã ở đó rồi, hơn nữa còn chuẩn bị xong đồ ăn sáng rồi. 
“Qua ăn đi.” 
Tuy tối hôm qua bị cô làm cho tức xì khói nhưng anh vẫn lo lắng sau khi cô uống rượu dậy sẽ bị đau đầu, dạ dày không thoải mái. Thế nên đặc biệt dậy sớm nấu đồ ăn sáng cho cô. 
Nam Khuê nhìn đồng hồ, lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/443523/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.