Cô vẫn luôn nghĩ rằng khoảng thời gian của cô đã vô cùng gian nan, cô oán hận anh, trách anh. Nhưng....thì ra khoảng thời gian kia của anh mới là khó khăn nhất.
Công ty của gia đình anh xảy ra chuyện, bố anh bị bệnh, ngay cả bản thân anh cũng.....
"Bác gái, con...."
Mẹ Trác mỉm cười vỗ vỗ cô: "Không sao đâu, đều đã qua rồi, hai đứa về sau đối tốt với nhau là được rồi."
Cô gật gật đầu, lau đi nước mắt: "Vậy chú Trác thì sao ạ?"
Mẹ Trác thở dài một hơi, sau đó lập tức cười: "Ông ấy bây giờ đang ở nước ngoài, căn bệnh này không có thuốc đặc hiệu, nên cứ để như vậy. Qua hai ngày bác cũng phải quay về, Yến Thừa lần này về nước, một là vì muốn tìm con, hai là vì những năm nay không dễ gì đoạt công ty trở lại, ở bên này cần có nó mới được."
Cô cũng nắm lấy tay bà: "Bác gái, con sẽ chăm sóc anh ấy, bác cứ yên tâm trở về chăm sóc bác trai. Có thời gian con và Yến Thừa sẽ qua đó thăm mọi người."
Mẹ Trác vui mừng: "Tức là con đã đồng ý làm con dâu của bác?"
Cô không hề do dự gật đầu: "Vâng."
Mẹ Trác lập tức lôi điện thoại ra gọi điện cho Trác Yến Thừa, nói cho anh biết cô muốn kết hôn với anh.
"....."
Trác Yến Thừa có lẽ còn chưa có đi xa, rất nhanh liền trở lại.
Anh đi vào ngay lập tức đi thẳng đến chỗ cô, nhưng lại dừng lại, thần sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-truyen-ngan-nao-vua-nhe-nhang-vua-ngot-ngao-khong/3090039/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.