Chương trước
Chương sau
Cô vẫn luôn nghĩ rằng khoảng thời gian của cô đã vô cùng gian nan, cô oán hận anh, trách anh. Nhưng....thì ra khoảng thời gian kia của anh mới là khó khăn nhất.

Công ty của gia đình anh xảy ra chuyện, bố anh bị bệnh, ngay cả bản thân anh cũng.....

"Bác gái, con...."

Mẹ Trác mỉm cười vỗ vỗ cô: "Không sao đâu, đều đã qua rồi, hai đứa về sau đối tốt với nhau là được rồi."

Cô gật gật đầu, lau đi nước mắt: "Vậy chú Trác thì sao ạ?"

Mẹ Trác thở dài một hơi, sau đó lập tức cười: "Ông ấy bây giờ đang ở nước ngoài, căn bệnh này không có thuốc đặc hiệu, nên cứ để như vậy. Qua hai ngày bác cũng phải quay về, Yến Thừa lần này về nước, một là vì muốn tìm con, hai là vì những năm nay không dễ gì đoạt công ty trở lại, ở bên này cần có nó mới được."

Cô cũng nắm lấy tay bà: "Bác gái, con sẽ chăm sóc anh ấy, bác cứ yên tâm trở về chăm sóc bác trai. Có thời gian con và Yến Thừa sẽ qua đó thăm mọi người."



Mẹ Trác vui mừng: "Tức là con đã đồng ý làm con dâu của bác?"

Cô không hề do dự gật đầu: "Vâng."

Mẹ Trác lập tức lôi điện thoại ra gọi điện cho Trác Yến Thừa, nói cho anh biết cô muốn kết hôn với anh.

"....."

Trác Yến Thừa có lẽ còn chưa có đi xa, rất nhanh liền trở lại.

Anh đi vào ngay lập tức đi thẳng đến chỗ cô, nhưng lại dừng lại, thần sắc có chút không được tự nhiên nhìn mẹ Trác: "Mẹ, hay là mẹ trước tiên đến cách vách đi."

"....."

Mẹ Trác che miệng trộm cười, rồi đi ra ngoài.

Cô hít sâu một hơi, muốn đem lời nói bộc bạch rõ ràng với Trác Yến Thừa. Kết quả bị anh trực tiếp bế bổng lên, đi lên trên tầng, sau cùng bị anh ném lên trên giường.

Anh nói anh đã hao tâm tổn trí nhiều năm rồi, chính là đợi đến ngày này.

Anh cứ như vậy giống một chú chó, đem cô gặm muốn hỏng cả da. Nếu không phải môi cô vốn đang bị thương nên anh bỏ qua, có lẽ cô vài ngày sau không thể ra khỏi nhà.



......

Cô và Trác Yến Thừa đã chính thức quen nhau. Thực ra cô lúc trước vẫn luôn nghĩ rằng anh thích chị cô, không nghĩ tới người anh thích lại là cô.

"Ninh Sơ Du xinh đẹp như thế, còn là bạn cùng lớp, tại sao anh không thích chị ta?"

Trác Yến Thừa ôm chặt cô: "Anh chính là thích em, ngay từ ánh mắt đầu tiên đã cảm thấy em giống như chỉ cần chạm một cái liền vỡ vậy, anh cực kỳ muốn bảo vệ em."

"....."

Không phải giống, mà chính là như vậy. Lúc tước Ký Nhiễm cũng từng nói cảm giác 'dễ vỡ tan' ở người cô đặc biệt....đẹp, nói chung là cảm giác về bầu không khí vô cùng mạnh.(?)

Không nghĩ tới vô hình chung đã hấp dẫn Trác Yến Thừa.

Nhưng cô hiện tại đã không còn thuộc loại 'dễ vỡ' đó nữa, cô đã trở nên mạnh mẽ. Rồi có một ngày cô sẽ trở nên càng cường đại, không cần sự bảo vệ của bất kỳ ai, còn có thể bảo vệ người mình yêu.

Vì vậy cô càng nỗ lực làm việc.

Mà trời cũng không phụ lòng người, đoạn phim của cô trở nên nổi tiếng. Cô dựa vào đoạn kịch ngắn ngắn trong hệ liệt này mà hút thêm được hơn 4 triệu fan hâm mộ.

Ngay cả Ninh Sơ Du cũng xem được đoạn phim ngắn của cô.

Cô ta tìm tới cô.

"Ninh Tinh, mày mau xóa đoạn phim đó ngay. Những đoạn phim ngắn của mày đang xâm phạm nghiêm trọng đến danh dự của tao."

Sự phẫn nộ của cô ta trong mắt cô thật sự rất buồn cười.

"Mấy chuyện đó không phải cô đều từng làm à? Còn nữa, tôi lại không công khai họ tên của người đó là cô, là cô có tật giật mình thôi."

Ninh Sơ Du lần đầu tiên lộ ra biểu tình dữ tợn trước mặt cô: "Nhưng hàng xóm xung quanh đều biết hết rồi, bọn họ đang bàn tán về tao. Ninh Tinh, mày nhanh xóa cho tao, nếu không....nếu không tao sẽ cho công ty của mày phá sản!"

Cô cười chế nhạo: "Được thôi, vậy cô tới đi."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.