Cô tưởng rằng Ninh Sơ Du chỉ là nói như vậy mà thôi, không ngờ cô ta thật sự tới.
Ngày hôm sau, khi bọn cô đang nghiên cứu hướng đi tiếp theo cốt truyện, thì Trịnh Nghĩa đến.
Anh ta vừa vào liền bày ra tư thái của công tử nhà giàu, vừa ngồi xuống sô pha hai chân liền vắt chéo: "Nói đi, cái công ty rách nát của mấy người, muốn mua lại cần bao nhiêu tiền?"
"....."
Cô cạn lời, Thẩm Hạ Dương cũng câm nín, nhưng anh vẫn cố gắng nói ra một câu: "Trịnh thiếu gia, công ty nhỏ của chúng tôi không bán."
Có thể nhìn ra được, Thẩm Hạ Dương quen Trịnh Nghĩa.
Cũng đúng, Trịnh Nghĩa là tên phú nhị đại có tiếng.
Trịnh Nghĩa chế nhạo cười một tiếng, chỉ vào cô: "Vậy đuổi cô ta đi, nếu cậu đã biết tôi là ai rồi, tôi tin chắc cậu cũng sẽ không ngu ngốc đến mức vì một đứa con gái hèn hạ này mà đắc tội tôi, đúng chứ?"
Sắc mặt Thẩm Hạ Dương đã không được tốt: "Trịnh thiếu gia, xin anh nói năng có chừng mực. Cô ấy không phải người hèn hạ, cô ấy là tổng tài phu nhân của chúng tôi."
Hả?
Lưng cô sao lại không tự chủ mà thẳng lên?
Trịnh Nghĩa cười to: "Tổng tài phu nhân? Vậy tổng tài của các người là ai? Gọi ra đây để tôi xem xem."
Cô nhìn thấy Thẩm Hạ Dương lấy điện thoại ra, có lẽ muốn gọi điện cho Trác Yến Thừa, nhưng không ngờ.....
"Tôi đến rồi, Trịnh thiếu gia tìm tôi có việc gì sao?" Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-truyen-ngan-nao-vua-nhe-nhang-vua-ngot-ngao-khong/3090037/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.