Người phụ nữ đó là mẹ của Trác Yến Thừa.
Vài phút sau, tại nhà Trác Yến Thừa, anh đang bận rộn trong phòng bếp, còn cô ngồi trên sô pha. Mẹ Trác thì kéo tay cô làm thế nào cũng không buông ra.
"Xinh quá, xinh quá, so với trên ảnh còn xinh hơn, không hổ là con trai tôi, mắt nhìn đúng là cao mà. Tinh Tinh à, hai đứa định khi nào thì kết hôn?"
"......"
Này....cái gì cùng cái gì cơ?
"Bác gái, bác hiểu lầm rồi, cháu và Trác Yến Thừa không phải....."
"Bác cũng không phải người cổ hủ, thực ra bác với bác trai cháu năm đó cũng sống chung với nhau trước rồi mới kết hôn. Giờ lại là thời đại nào rồi, bác hiểu mà." Mẹ Trác một bộ biểu tình "Ta hiểu cả mà".
Cô không nói nên lời.
Bức ảnh gì?
Sống chung gì cơ?
Trác Yến Thừa rốt cuộc đã nói với mẹ anh ấy những gì rồi?
Mãi đến lúc ăn cơm, mẹ Trác mới buông tay cô ra. Trên bàn ăn còn liên tục gắp thức ăn cho cô, nói ăn nhiều một chút, còn nói sau này gả qua rồi sẽ trở thành chị em bạn dì, bảo cô đừng thấy áp lực.
Uhn........
Trước tiên không nói đến việc cô với Trác Yến Thừa có kết hôn hay không, cánh cửa hào môn nhà anh làm sao có thể dễ dàng qua được chứ?
Trác Yến Thừa cũng không nói gì, ngồi một bên vừa cười vừa ăn. Ăn xong rồi còn trực tiếp rời đi, cố ý không nhìn thấy ánh mắt cầu cứu của cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-truyen-ngan-nao-vua-nhe-nhang-vua-ngot-ngao-khong/3090044/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.