9 giờ tối. Quân Khiêm đứng trước nhà Tuệ Di. Đây là lần đầu tiên cô hẹn anh mà còn trước nhà cô nữa.
Đứng được một lúc, Tuệ Di cũng đến nhưng không phải là từ trong nhà đi ra, mà bước xuống từ một chiếc xe màu đen sang trọng. Do chiếc xe đậu ở khá xa cho nên anh không thể thấy được người trong xe.
Cô đi về phía anh, gương mặt buồn rầu. Anh thấy cô như vậy liền quan tâm hỏi thăm cô.
- Tuệ Di, em mệt sao?
- Không có. Quân Khiêm à.
- Anh đây.
- .......
- Em làm gì mà vẽ mặt nghiêm trọng quá vậy.?
- Chúng ta chia tay đi!
Quân Khiêm sựng người, muốn nắm lấy tay Tuệ Di nhưng cô đã để tay ra sau lưng.
- Em sao vậy, tại sao lại chia tay chứ. Còn một tuần nữa mới đến cá tháng tư mà. Em đang đùa đúng không?
- Quân Khiêm em không đùa đâu, chúng ta chia tay đi.
- Tại sao chứ? Nếu như anh có làm gì khiến khó chịu hay là không thích, em cứ nói cho anh biết. Anh nhất định sẽ thay đổi, chúng ta đừng chia tay được không?
- Em xin lỗi, nhưng bây giờ Em không xứng đáng với tình cảm của anh nữa rồi.
- Ý em là sao chứ, tại sao lại nói như vậy?
- Em... biết hết về thân phận của anh rồi.
- Chẳng phải em đã nói dù cho anh giàu hay nghèo đẹp hay xấu, cũng không bỏ anh mà. Hay là thân thế của anh khiến em không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-thieu-phu-nhan-lai-lam-loan-roi/3547520/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.