Cố Tử Minh vội lấy xe chạy về Cố gia. Hắn bước nhanh lên lầu. Mở cửa phòng ra cô đang ngồi trong góc phòng, mắt cũng đã sưng lên vì khóc. Hắn dùng gương mặt đầy phẫn nộ nhìn cô.
- Chu Tuệ Di! Cô đứng lên giải thích chuyện này cho tôi!
Hắn ném hộp thuốc phá thai lên giường. Tuệ Di hoảng hốt.
- Anh... aaa...
Tử Minh nắm chặt cổ tay Tuệ Di kéo mạnh bắt cô phải đứng lên. Dùng ánh mắt đỏ ngầu nhìn Tuệ Di.
- Aaaa.. đau quá anh mau buông tôi ra....
- Cô chê điều kiện gia đình tôi cho cô là không đủ?
- Không...
Tuệ Di không dám nhìn vào gương mặt đang giận dữ của hắn. Tử Minh nâng cằm cô lên, bắt cô phải nhìn vào gương mặt của hắn.
- Tại sao lại làm như vậy hả? Nếu như tôi về trễ một chút nữa thì có thể cô đã giết chết con tôi rồi.! Cô làm vậy không thấy có lỗi sao?
- Tôi sẽ bỏ đứa bé.... Tôi không muốn con của tôi sao này, phải cúi đầu trước những kẻ quý tộc như các người
- Cô dám bỏ nó tôi sẽ bắt cô phải sinh lại một đứa khác, bỏ một đứa sẽ có lại một đứa.
- Anh nghĩ tôi sẽ sợ anh sao? Chỉ cần tôi phá thai, anh và tôi sẽ không còn dính líu gì nữa.!
- Cô điên rồi sao? Nếu như cô phá thai, chắc chắn sẽ có tác dụng phụ. Có thể sao này sẽ không thể sinh con được nữa! Đừng cố ngu ngốc nữa.
- Anh tránh ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-thieu-phu-nhan-lai-lam-loan-roi/3547519/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.