Bước ra khỏi phòng của phu nhân. Đầu óc cô lại choáng váng, cảm giác buồn nôn lại đến. Cố gắng bước từng bước xuống phòng khách. Cố lão gia và Tử Minh đã ngồi chờ sẵn. Tuệ Di lại bắt gặp ánh mắt dữ tợn của Cố lão gia, ánh mắt ấy, giống như ánh mắt của Cố phu nhân nhìn cô vậy
- Đã thỏa thuận xong rồi à?
Cố Xuyên ( ba ccủa hắn) lên tiếng.
- Vâng.
- Cháu thấy thế nào điều kiện ổn chứ?
- Không ổn chút nào cả?
Tử Minh nhâm nhi tách trà nóng, dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Tuệ Di.
- Cô chê ít sao, nếu ít tôi sẽ tăng lên.
- Tôi không phải loại người hám tiền! Cố Tử Minh! anh nói giải quyết xong sẽ cho tôi về, là giải quyết như thế này sao?
Hắn nhàn nhạt lên tiếng.
- Đúng, sau khi cô sinh con cho tôi, cô sẽ được tự do.
Hai mắt cô đã đỏ hoe, tay nắm chặt góc váy.
- Tại sao lại làm vậy với tôi. Tôi mắc nợ các người à?
- Có phúc thì biết hưởng đi. nên nhớ đừng vì lợi ích của bản thân, mà ảnh hưởng đến gia đình của cô. Đừng giả vờ thanh cao trước mặt tôi. Loại người như cô tôi gặp nhiều rồi.
- Tôi....
Tuệ Di cắn chặt môi kiềm nén cảm xúc lại, cô không muốn bọn họ thấy sự yếu đuối của mình.
- Không nói nhiều nữa, cô cứ ở lại đây tôi đi ra ngoài có chút việc. Nhớ kỹ những gì tôi đã nói, nếu muốn gia đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-thieu-phu-nhan-lai-lam-loan-roi/3547518/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.