Ba Tuệ Di tức giận đập tay xuống bàn.
- Cái lũ nhà giàu đó. Tưởng có chút tiền là hay lắm sao?
Bà Chu tay lau nước mắt, kéo ông Chu ngồi xuống ghế.
- Bọn họ là người có quyền lực, còn chúng ta không có tiền là người thấp cổ bé họng.
- Bà nói như vậy, là sao hả? bà bắt tôi phải nhịn bọn họ sao? Đứa con gái tôi nâng niu yêu thương hơn 19 năm nay, chưa từng đánh nó hay nặng lời với nó câu nào. Bây giờ lại phải giương mắt nhìn nó cuối đầu nhìn sắc mặt của bọn nhà giàu đó sao?
- Ý tôi không phải vậy, Ông nghĩ người làm mẹ như tôi khi nghe con gái mình bị hại như vậy có đau lòng không? Nhưng bây giờ chuyện đã như vậy. Nếu như chúng ta ép con bé phá thai thì không được. Còn chuyện của thằng Hạo nữa, nếu không nhờ bọn họ giúp đỡ thì có lẽ mọi chuyện sẽ không lắng xuống đâu.
Ông Chu nghe bà Chu nói cũng có lý nên cơn tức giận cũng dần lắng xuống.
- Nhưng sau khi Tiểu Di sinh rồi, sau này nó làm sao mà lấy chồng được nữa.
- Nhưng bây giờ chúng ta không thể làm gì được nữa.
Sau khi biết chuyện của Tuệ Di, Chu Hạo đã đánh nhau một trận với Tử Minh. Vì anh thương cô em gái nhỏ của mình, anh không muốn ai làm hại nó, Anh trách bản thân mình không thể bảo vệ đứa em gái của mình nó bị người ta hại ra nông nỗi này. Bây giờ anh em muốn gặp nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tong-thieu-phu-nhan-lai-lam-loan-roi/3547521/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.