Thạch Mai bực mình đi ra ngoài, đúng lúc nghênh diện Phó Dĩnh đi vào.
Hình như Phó Dĩnh đã sớm biết Thạch Mai ở trong này, cũng không xấu hổ, chỉ hơi mỉm cười, “Trần cô nương cũng ở đây sao?”
Thạch Mai cười, “Ta đi bây giờ.”
“Này, đợi chút.” Phó Dĩnh giữ chặt nàng, Thạch Mai nhìn bộ dạng lôi kéo thân thiết của Phó Dĩnh, cảm thấy không được tự nhiên, trong lòng nghĩta với ngươi thân quen đến thế sao? Hai ngày trước không phải còn rấtchướng mắt ta à?
“Đại ca của ta bãi yến, bảo ta đến mời Bạchđại ca, ngươi có đi không?” Phó Dĩnh cười xinh đẹp, cười đến mức ThạchMai cũng cảm thấy mình không quen nàng ta như thế này, lại nghĩ Phó Dĩnh này không phải lão luyện thành thục sao? Thế nào lại biến thành ngâythơ đáng yêu thế này? Tính tình thất thưởng này hệt như hương phấn điềuphối bất thành vậy.
“Ngươi cũng cùng đi nhé?” Phó Dĩnh cườinhẹ, “Anh ta nói tốt nhất cũng mời ngươi đến, trên giang hồ có không ítdanh môn chính phái muốn kết giao với hương phấn nương nương.”
“Ha ha.” Thạch Mai cười gượng hai tiếng, trong lòng thầm nói, ta cũngkhông phải người giang hồ, không muốn tranh đống nước bẩn kia đâu. Nhưng nghĩ rồi lại nghĩ, Bạch Xá cũng đi… Phó Dĩnh và Phó Tứ hai anh em nhànày lại mưu mô xảo trá, nhất là Phó Tứ kia kìa, mục đích mở yến tiệc làgì, hay là một đám người liên hợp lại tính kế Bạch Xá?
ThạchMai đang do dự có nên đi hay không, Bạch Xá đã đi ra, thấy Thạch Mai còn chưa đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-toa-huong-phan-trach/3093859/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.