May là lần này Trà Phúc mặc quần áo màu đen, hiển nhiên muốn giữ đạo hiếu với anh trai, nàng ta ngồi một góc, cực kỳ tiều tụy.
Thạch Mai vốn không đồng tình với nàng ta, nhưng lại cảm thấy nàng tasống cũng không dễ dàng. Vốn nghĩ nên kiêu ngạo chút, giáo huấn Trà Phúc mấy bận, nhưng hôm nay vừa nhìn… Cảm thấy hay thôi quên đi.
“Trà Phúc?” Thạch Mai vào, thấy nàng ta ngẩn người liền gọi một tiếng, ngồi song song trên ghế cạnh nàng, “Tìm ta có việc gì?”
Trà Phúc ngẩng đầu nhìn Thạch Mai, thấy nàng khách khí cũng có chút ngoài ý muốn.
“Ta muốn hỏi ngươi một chuyện.” Do dự chốc lát, Trà Phúc mở miệng nói.
“Ừ.” Thạch Mai bưng trà Hương Nhi mang đến lên uống một ngụm, nhìn Trà Phúc chờ nàng ta nói tiếp.
“Hôm qua ta dọn lại phòng ở của đại ca, phát hiện mấy thứ này.” TràPhúc nói xong liền lấy ra vài túi thơm giao cho Thạch Mai, “Trên thi thể đại ca cũng tìm được một cái, trong nhà còn mấy cái mới nữa, có phảimua ở chỗ ngươi không?”
Thạch Mai cầm túi thơm, vừa thấy liềnchau mày… Lúc chết phát hiện túi thơm trên người, giống hệt Kiều LãoKhoan… Khác biệt duy nhất chính là hình dạng túi.
Thạch Mai lắc đầu, “Chỗ ta không có kiểu túi thơm thế này.”
“Vậy xem giúp ta xem bên trong túi hương là thuốc gì, có công dụng thếnào được không? Một nam nhân đeo túi hương, rất quái đản, nhưng huynh ấy vẫn mang bên người.” Trà Phúc ấp úng nói, dù sao cũng là nhờ vả ThạchMai.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-toa-huong-phan-trach/3093857/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.