Một tháng sau.
"Minh Nguyệt tiểu thư, cô cảm thấy trong người thế nào?"
Hôm nay, bác sĩ đã đến tận nhà để kiểm tra lại sức khỏe cho cô. Nhìn người đang hỏi, Minh Nguyệt hơi bất ngờ, khẽ hỏi: "Bác sĩ Lâm không đến sao?"
Vị bác sĩ trẻ kia lắc đầu: "Cô ấy bận việc gì cả tháng nay rồi"
"Ồ". Minh Nguyệt từ chối cho ý kiến, tiếp tục để bác sĩ kiểm tra.
"Theo tôi thấy thì sức khỏe của cô đã bình phục trở lại. Tôi kê thêm thuốc bổ cho cô nhé?"
"Được, cảm ơn"
Cùng lúc đó, một chiếc siêu xe lái vào cổng biệt thư. Một nam một nữ bước ra khỏi chiếc xe đó rồi một mạch bước vào nhà.
Nghe tiếng động cơ, người Minh Nguyệt hơi cứng lại. Hắn quay về rồi? Cô nên làm gì cho đúng đây. Dù sao cô cũng được hắn cứu vớt khỏi tình cảnh khốn khổ, cô đúng là nợ hắn một ân tình.
Minh Nguyệt thở dài, bỏ đi khi nào gặp hắn thì cứ nở nụ cười lấy lòng vậy. Không hiểu tại sao, khi nghĩ đến hắn tim cô lại bất giác đập nhanh hơn bình thường. Cô vỗ mặt mình cho tỉnh táo, rồi tự nhắc nhở bản thân.
Hắn là người quản lý sản nghiệp của Lăng gia, còn cô chỉ là một tiểu thư lụi bại sao có thể xứng với hắn. Còn không nói đến việc...
Cô ngồi ngoài vườn đến sập tối mới vào nhà, trong phòng khách lẫn phòng ăn đều không thấy bóng dáng của
Lăng Trạch đâu. Thấy vậy cô liền thở phào một cách nhẹ nhõm.
Sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tinh-nhan-thien-kim-lui-bai/3563216/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.