Triệu Hàn Trầm thấy Trình Vi Nguyệt ngơ ngẩn nhìn mình trông thật đáng yêu. Anh khẽ nhướng mày, mỉm cười vui vẻ, đầu ngón tay nhẹ nhàng mân mê bờ môi cô.
Giọng anh có một sức hút kì lạ, khiến người ta nghe mà mê say: “Nước chanh ngon không?”
Mặt Trình Vi Nguyệt đỏ bừng, cô nhẹ nhàng gật đầu, nói lí nhí: “Ngon...”
Triệu Hàn Trầm biết tính cô dễ xấu hổ nên không trêu cô nữa, nhưng cánh tay gác hờ bên hông cô thỉnh thoảng lại véo một cái.
Chiếc đồng hồ Patek Philippe có dây đeo to bản trên cổ tay anh hằn lên người cô, khiến cô thấy hơi đau.
Trình Vi Nguyệt không nói gì, chỉ lẳng lặng chịu đựng.
“Hình như Nguyệt Nguyệt sắp tốt nghiệp rồi đúng không?” Lý Chiêu chợt hỏi.
Trình Vi Nguyệt nghe thấy Triệu Hàn Trầm Từ”, chất giọng êm tai của anh có nói gì cũng thật dễ nghe. Cô đáp: “Vào năm học mới là em thành sinh viên năm cuối rồi, phải tìm nơi thực tập.”
Lý Chiêu tươi cười hớn hở: “Anh Trầm, nhà họ Triệu có cơ nghiệp đồ sộ thế kia thì dư sức nuôi thêm một cô thực tập sinh ấy nhỉ?”
Triệu Hàn Trầm nhìn Trình Vi Nguyệt bằng ánh mắt đầy ẩn ý: “Ninh Ninh, đến chỗ anh làm nhé?”
Ninh Ninh là tên ở nhà của Trình Vi Nguyệt.
Trình Vi Nguyệt nắm chặt chiếc cốc trong tay, cúi đầu một lúc rồi mới cất giọng khẽ khàng: “Không... Em muốn tự tìm việc.”
Lý Chiêu đổ mồ hôi lạnh, anh ta biết tính Triệu Hàn Trầm không thích bị người ta từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tinh-hon-sau/3476866/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.