Rốt cuộc, Thẩm Kiến Thanh là người như thế nào?
Tôi từng nghĩ cậu là người xinh đẹp và thuần khiết, dù lớn lên trong hoàn cảnh chẳng mấy tốt đẹp nhưng vẫn tự mình tỏa sáng rực rỡ.
Nhưng bây giờ, tôi lại bắt đầu nghi ngờ chính phán đoán của mình.
Cậu thật sự là người như vậy ư? Con đường cậu chỉ thật sự có thể đưa chúng tôi ra ngoài sao? Cậu... thật sự hy vọng chúng tôi thoát ra được à?
Tôi lùi lại từng bước, dốc hết sức bình sinh để không phát ra bất kỳ tiếng động nào, nín thở, đến khi ra khỏi khu rừng và chắc chắn cậu không nhìn thấy, tôi mới quay người ba chân bốn cẳng chạy về. Chẳng có đèn soi đường, xung quanh đen kịt đáng sợ, tôi vấp ngã liên tục cho đến khi chạy về đến phòng mới dám th* d*c.
Ôn Linh Ngọc nghe thấy tiếng động, từ trong nhà bước ra, tay còn cầm một chiếc khăn. Cô thấy tôi hoảng hốt, thì lo lắng hỏi: "Sao vậy? Cậu không thấy Thẩm Kiến Thanh à?"
Tôi nuốt nước bọt, lắc đầu, hơi thở vẫn chưa ổn định: "Tuyệt đối đừng nhắc chuyện tôi đi tìm cậu ấy! Nhớ kỹ! Nghe rõ không!"
Giọng của tôi quá nghiêm khắc, nên Ôn Linh Ngọc hoảng hốt: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Tôi không biết phải diễn tả những gì mình đã thấy thế nào. Quá kinh khủng, quá quái dị, chẳng lẽ lại nói tôi nghi ngờ Thẩm Kiến Thanh có thể điều khiển được cổ trùng sao? Chính tôi nói ra còn không tin.
"Có lẽ cậu ta không như những gì thể hiện ra đâu. Khưu Lộc và Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tinh-ha-duc/3839671/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.