Trời gần tối, chúng tôi cùng nhau đi tham dự nghi lễ mà họ gọi là "chặt lửa sao".
Vừa bước lên chiếc cầu cong, từ xa đã thấy trên đê đập có đốt đống lửa lớn rực rỡ, tia lửa bắn lên trời, như vẽ nên những vệt sáng lập lòe. Đến gần đê, hơi nóng hầm hập phả đến, cái khô rát ấy xua sạch mọi hơi ẩm còn vương trong không khí.
Trên trời sao lấp lánh, dưới đất lửa bắn tung tóe.
Lúc này mới biết, lửa trại ở thôn Miêu Đồng Giang trước đó chỉ là trò trẻ con mà thôi, còn nơi đây, đống lửa cao gần hai người, ngọn lửa bốc cao tận trời, soi rọi xung quanh sáng như ban ngày.
Vài người đàn ông đang thổi sáo trúc, dáng vẻ rất chăm chú, giai điệu khi thì bi ai, khi thì hào hùng. Mấy cô gái mặc trang phục Miêu màu đen đậm tay trong tay, vừa múa vừa hát quanh lửa trại. Điệu múa ấy chẳng có gì gọi là uyển chuyển, ngược lại còn toát ra một cảm giác kỳ dị khó tả. Ngoài ra còn có một vòng người dân Miêu ngồi bệt quanh đống lửa, lặng lẽ dõi theo mọi chuyện đang diễn ra.
Trên đê có dựng một đài cao bằng tre, ông lão khoanh tay ngồi ngay ngắn bên trên, còn cô gái xinh đẹp tên Hoàn Huỳnh vẫn đứng bên cạnh ông ta, ánh mắt cô ấy dán chặt vào Thẩm Kiến Thanh.
Thấy không, cậu không thiếu người thích, chẳng cần phải phí thời gian cho tôi. Vừa nghĩ thế, lòng tôi bỗng chua chát. Tôi cúi đầu, cố lờ đi cảm xúc trong lòng.
Khi chúng tôi đến, tất cả mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-tinh-ha-duc/3839669/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.