Những năm gần đây, Dương phu nhân vẫn luôn để bụng mình xuất thân tầm thường, lúc này nghe xong mấy câu hoàng hậu nói, cũng không nói thêm gì nữa, chỉ xấu hổ cười cười, gật đầu thụ giáo.
Hoàng hậu lại nói: “Đó giờ quan gia vẫn yêu thương công chúa như nâng niu châu báu, hai mươi năm nay, đến nói nặng cũng chẳng nói nó được mấy câu, thành ra nuôi nên cái tính ăn mềm không ăn cứng của nó. Thế nên nếu nó có chỗ nào không phải, cũng xin quốc cữu phu nhân nhẫn nại khuyên bảo. Chuyện với phò mã, mong phò mã và quốc cữu phu nhân rộng lượng thứ cho, cho nó thêm chút thời gian, thường ngày qua lại quan ái thêm chút nữa, để nó từ từ cảm nhận được thiện ý của phò mã và mẹ chồng. Ta cũng như quốc cữu phu nhân vậy, cũng hi vọng công chúa sớm ngày sinh kỳ lân cùng phò mã, để chúng ta được hưởng niềm vui ngậm kẹo đùa cháu, nhưng việc này không gấp được, dù thế nào cũng cần công chúa tự mình bằng lòng, chớ để nó có cảm giác bị bức ép, bằng không, nếu gây ra việc gì không mong muốn, ầm ĩ lên thì sẽ rất khó giải quyết, lại đâm không hay.”
Dương phu nhân khúm núm nhận lời, sau đó cũng không quên bày tỏ mình bình thường quan ái công chúa chu đáo ra sao. Hoàng hậu thuận thế khen bà, theo thường lệ lại thưởng cho bà ta chút tài vật. Dương thị nhất thời khấp khởi, luôn miệng tạ ơn. Hoàng hậu lại sai người đưa bà sang chỗ Miêu hiền phi trò chuyện, rồi nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thanh-be/1788661/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.