Xế chiều, Lý Vĩ quay lại thăm công chúa, công chúa đang lấy chiếc lư hương bằng vàng tạo hình con vịt đặt trong màn thêu ra đổi hương đốt buổi tối, hắn vào rồi cũng chẳng buồn liếc hắn lấy một cái. Lý Vĩ kính cẩn vấn an nàng, cũng chỉ nghe Hàn thị bên cạnh thay mặt công chúa đáp lời, còn công chúa thì cụp mắt lạnh mặt, một mực im lặng làm việc của mình.
Nàng nhàn nhã cầm que cời khều tàn hương trong lư, bảo Gia Khánh tử gắp một bánh hương thanh mát nung đỏ bỏ vào lư, nàng khẽ gạt tàn hương đậy lại, dùng que cời chọc ra vài lỗ khí, hơ tay lên trên thử nhiệt độ, thấy hỏa hậu thích hợp rồi mới đậy miếng đệm vân mẫu lên, tiếp đó nhặt chiếc thìa hương chạm khắc bằng bạc lên, chuẩn bị thêm hương liệu vào trong.
Công chúa thực hiện loạt động tác này đến là trôi chảy thanh thoát, bàn tay nàng rất đẹp, nước da láng bóng như ngọc, ngón tay thon dài, cử động lên xuống nom tựa hai đóa mộc lan bồng bềnh bay bổng. Lý Vĩ nhìn mà ngơ ngẩn, nhất thời quên cả tiếp lời trò chuyện cùng Hàn thị.
Sau, công chúa đại khái cũng để ý đến hắn thất thần, sóng mắt lướt qua mặt hắn một thoáng ngắn ngủi, không khỏi ánh lên tia sáng có phần lạnh nhạt. Nàng chợt quay sang ta, thìa bạc chỉ vào hộp đựng hương, nhoẻn cười yêu kiều: “Hoài Cát, huynh nói xem đêm nay ta nên dùng hương gì? Trầm hương tẩm hoa hay là giáng chân hương (*) hoa quế?”
(*) Một loại thực vật gỗ thơm có mùi như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thanh-be/1788660/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.