Còn có người oán giận nói Giản Xuân Triều là ông chủ xấu, hại bọn họ không có chỗ giết thời gian. Trong Group cũng toàn khách quen, Giản Xuân Triều mặc kệ bọn họ trêu đùa, cuối cùng phát mấy cái bao lì xì lớn, lại dúi đầu vào gối ngủ.
Giản Xuân Triều đang tính ngủ một giấc đến trưa, vừa lúc cùng Chu Thước với Minh Thục đi ăn. Kết quả còn chưa đến 8 rưỡi, đi động đã rung lên, có tin nhắn: "Dậy chưa?"
Giản Xuân Triều híp mắt nhìn ba chữ "Phương Minh Chấp" nửa ngày, lại nghĩ người này nếu không có việc gì cũng sẽ không chủ động liên lạc, có lẽ là muốn trả lại khoá cửa Thư Ba, tuỳ ý trả lời: "Chìa khoá vứt vào khe hở cửa cuốn là được."
Không đến vài giây đã nhận được tin nhắn: "Có thể mở cửa cho tôi không?"
Giản Xuân Triều vẫn chưa hoàn toàn tỉnh ngủ, đang tự hỏi Phương Minh Chấp muốn mở cửa gì? liền nghe thấy tiếng gõ cửa truyền từ phòng khách đến.
Giản Xuân Triều bò từ trên giường dậy, lê dép đến cửa, nửa tỉnh nửa mơ nhìn qua mắt mào, cơn buồn ngủ liền tiêu tan. Hắn mở he hé cửa: "Sáng sớm, tôi có chuyện gì?"
Phương Minh Chấp nâng tay lên, mở ra, bên trong là một chùm chìa khoá: "Hôm qua ngủ quên ở chỗ em, tôi đến trả chìa khoá."
Giản Xuân Triều lấy chìa khoá trong tay y, ngáp một cái: "Được rồi, anh đi đi." Nói xong chuẩn bị đóng cửa.
Phương Minh Chấp giơ tay giữ cửa, nếu không phải Giản Xuân Triều nhanh chóng bỏ tay ra đã kẹp nát tay y rồi. Giản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-thai-thi-khong-the-ly-hon-sao/1028657/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.