Sở Tích Nguyệt ung dung rời khỏi Trà Lâu trước ánh mắt của rất nhiều người, bên ngoài bầu trời màu đỏ như máu cũng đã biến mất, ánh nắng mặt trời lại lần nữa chiếu rọi khắp Huyễn Linh Thành.
Nhưng chuyện vừa rồi tất cả mọi người ở bên trong Trà Lâu đều nhìn thấy được Sở Tích Nguyệt điên cuồng như thế nào, tất cả mọi người đều cảm nhận được sát khí dày đặc phá nát hư không, như không thể có thứ gì ngăn cản bước chân của nàng, mọi người đều nghỉ rằng Nữ Nhân này tương lai chắc chắn sẽ là một cường giả tuyệt thế của Lục Giới.
Vô Ưu công tử ngồi bên trên lầu các nhìn thấy bóng dáng của nàng rời đi, trong mắt của hắn hiện lên một chút đau buồn mà tang thương, giá như trước kia Hồng Thiên có ý chí kiên định giống như nàng, thì Hồng Thiên nàng đã không có kết cục như vạn năm trước, hắn thở nhẹ cười một cái nhìn lên bầu trời xa xăm lẩm bẩm.
"Có lẽ sẽ có người thay muội làm những điều muội chưa làm được!".
"Chủ thượng, chúng ta nên rời đi rồi!" Hắc Nha bên cạnh Vô Ưu công tử nhắc nhở.
Vô Ưu nhẹ gật đầu một cái, hắn cũng không ngồi tại Trà Lâu quá lâu, vô tung vô ảnh mà biến mất, hắn thật ra cũng không phải là người của Kiếm Vực, vạn năm trước vô tình bắt gặp Hồng Thiên Kiếm Đế kết thành bằng hữu nên mới có đoạn cố sự ngày hôm nay.
Bên ngoài Huyễn Linh Thành ở một nơi cách xa mấy vạn dặm, Kiếm Tông đang nổi giận đùng đùng, nhất là Bạch Vân Kiếm Tôn, mấy ngày trước hắn vừa nghe tin Ngũ Trưởng Lão vẫn lạc, ngày hôm qua lại nghe them tin tức Nhị Trưởng Lão cũng vẫn lạc theo, mà Kiếm Tông bọn họ đã mất một ngày thời gian nhưng không điều tra được một chút tin tức nào của hung thủ.
"Rốt cuộc là ai? Rốt cuộc là ai?" Bạch Vân Kiếm Tôn ngồi trên bảo tọa của Tông Chủ nổi trận lôi đình.
"Bẩm Tông Chủ, Ngũ Trưởng Lão vẫn lạc tại Loan Âm Thành, mà toàn bộ Tần Gia của Ngũ Trưởng Lão đều chết hết, ngay cả một người hầu cũng không còn sống sót, người ở trong thành cũng không nhìn thấy điều gì bất thường!" Một tên đệ tử ở bên dưới bẩm báo kết quả điều tra.
"Hừ, Tần Đình chết ta không quá để ý, Tần Gia của hắn gây thù chuốc oán khắp nơi, bị diệt tộc cũng là chuyện sớm muộn, nhưng Thanh Sơn rốt cuộc là ai giết hắn, hắn từ trước đến nay chưa từng đắc tội người nào, làm sao có thể bị người khác nhắm tới" Bạch Vân Kiếm Tôn lạnh giọng nói.
"Mấy ngày trước, ta có nghe phông phanh được một chuyện, không biết có nên nói hay không" Tam Trưởng Lão mở miệng nói.
"Tam Trưởng Lão nghe được tin tức gì liên quan đến việc của Thanh Sơn sao?" Bạch Vân Kiếm Tôn nhìn hắn nghi hoặc hỏi, hai người trước nay không quá quen thuộc, Tam Trưởng Lão từ đầu biết được chuyện của Thanh Sơn.
"Ta cũng chỉ là nghe đám đệ tử nhắc đến mà thôi, có chính xác hay không ta không dám khẳng định".
"Vậy mời Tam Trưởng Lão nói việc này" Đại Trưởng Lão cũng không chờ được nữa, hắn muốn biết kết quả của chuyện này, phải mau chóng giải quyết nếu không uy nghiêm của Kiếm Tông toàn bộ đều mất hết.
"Mấy ngày trước, ta nghe được đám đệ tử nhắc đến ở Huyễn Linh Thành xuất hiện truyền thừa từ Loạn Cổ Chiến Trường, xuất hiện tại buổi đấu giá của Huyền Thiên Các, sau đó mấy ngày Nhị Trưởng Lão mang theo hai tên đồ đệ của mình xuống núi, chuyện sau đó ta cũng không rõ".
"Có chuyện này sao?" Bạch Vân Kiếm Tôn nghe đến truyền thừa từ thời thượng cổ cũng hiện lên một chút tham lam, nhưng hắn cũng bình tỉnh lai nội tâm không biểu hiện ra ngoài, trước hết phải giải quyết chuyện của Nhị Trưởng Lão xong xuôi mới được.
"Tất cả đệ tử Kiếm Tông, toàn lực điều tra mấy ngày này có kẻ nào lạ mặt xuất hiện ở gần Huyễn Linh Thành hay Loan Âm Thành hay không, phát hiện lập tức bẩm báo lại cho tông môn, không được lỗ mãng ra tay" Bạch Vân Kiếm Tôn từ trong Đại Điện giọng nói truyền xa khắp cả Kiếm Tông phân phó toàn bộ đệ tử đi điều tra việc này.
"Chuyện này kết thúc tại đây thôi, đợi kết quả truyền về chúng ta tiếp tục ra đối sách" Bạch Vân Kiếm Tôn lên tiếng nói một vài câu cuối cùng, sau đó biến mất khỏi Đại Điện.
Mà lúc này toàn bộ đệ tử Kiếm Tông lao nhao xuống núi điều tra việc mà Tông Chủ giao phó, từ đệ tử Ngoại Môn đến Nội Môn toàn bộ điều xuất sơn điều tra việc này, ngày hôm nay toàn bộ Kiếm Tông dốc hết toàn bộ sức lực tìm ra kẻ giết Nhị Trưởng Lão.
Lúc này ở Huyễn Linh Thành, Sở Tích Nguyệt đã rời khỏi Trà Lâu, nàng đi xung quanh Huyễn Linh Thành dạo một vòng tìm mua một số Đan Dược, Linh Dược, nhưng không có thứ gì quá tốt, nàng cũng không nán lại Huyễn Linh Thành quá lâu, lặng lẽ ra khỏi thành đi đến nơi khác.
Mà lúc này đệ tử Kiếm Tông đã xuống nui truy bắt kẻ giết Nhị Trưởng Lão, thời gian không quá mấy giờ mà đệ tử Kiếm Tông đã nhanh như vậy đuổi đến, Kiếm Tông không hổ là Đệ Nhất Tông Môn của Kiếm Vực, ngay cả việc tìm người cũng nhanh chóng như vậy,
Sở Tích Nguyệt cũng không biết chuyện này, nàng sau khi rời khỏi Huyễn Linh Thành ung dung tự tại hướng thẳng về phía trước mà đi.
Đi được mấy ngày thì nàng bắt gặp một đám người, nhìn qua có vẻ là hơn mười người, tu vi cũng không quá kém, yếu nhất cũng là Thiên Tiên Cảnh dẫn đầu là một tên đệ tử Chân Tiên Cảnh bọn chúng dường như đang đi tìm thứ gì đó.
Sở Tích Nguyệt cũng không vội xuất hiện, nàng che dấu khí tức lặng lẽ ẩn núp trên một cây cổ thụ lớn, nghe xem đám người này đang tìm thứ gì.
"Sư huynh, chúng ta thật sự phải tìm Nữ Nhân này, người này chỉ xuất hiện ở Huyễn Linh Thành mấy ngày, có liên quan đến cái chết của Nhị Trưởng Lão sao?"
"Ngươi không nghe được người của Huyễn Linh Thành nói sao, Nữ Nhân này sát khí làm nhuộm đỏ cả một bầu trời, mấy ngày trước lại đấu giá thành công một vật gì đó ở Huyền Thiên Các sao!"
"Nhưng mà như vậy cũng không chắc chắn là Nữ Nhân này giết được Nhị Trưởng Lão!"
"Nói các ngươi ngu ngốc còn không đúng, đừng nhìn vẻ bề ngoài của Nữ Nhân này mà đánh giá, đến lúc đó không biết các ngươi chết bao nhiêu lần"
"Vâng sư huynh, Nữ Nhân này mới rời khỏi Huyễn Linh Thành không bao lâu chắc chắn sẽ xuất hiện ở toàn thành gần đây!"
"Đúng vậy, đến lúc đó chúng ta chia nhau ra tìm kiếm tin tức, sau đó báo cáo về với Tông Môn, không nên lỗ mãng ra tay hiểu chưa"
Sở Tích Nguyệt ngồi trên cây cổ thụ từ xa nghe đến đám người này nói chuyện, thì ra đang tìm kẻ giết chết Thanh Sơn Kiếm Tôn, nàng lúc này mới nhận ra chuyện nàng gây ra ở Huyễn Linh Thành đã truyền đến tai Kiếm Tông, bọn họ còn phái ra không ít đệ tử tìm kiếm nàng.
Sở Tích Nguyệt lúc này cũng không chần chừ mà nhảy từ cây cổ thụ xuống chắn trước mặt đám người của Kiếm Tông, nàng nhẹ nhàng cầm Hồng Huyền Táng che trên đầu, Hồng Y phấp phới tung bay, đôi chân dài miên mang, xinh đẹp rạng ngời thu hút ánh nhìn của đám đệ tử Kiếm Tông.
Đám đệ tử Kiếm Tông nhìn thấy một Nữ Tử cực kì xinh đẹp từ đâu xuất hiện, trên người lại không tỏa ra một chút tu vi hay khí tức nào, nhưng bọn chúng cũng không phải kẻ ngu ngốc mà tiến lại gần.
"Cô nương là ai? Tại sao lại chắn đường bọn ta" Đại Sư Huynh của đám đệ tử Kiếm Tông mở miệng hỏi, trên tay thanh kiếm có chút để phòng rút ra.
"Ồ, lại có mấy phần cảnh giác cao độ như vậy?" Sở Tích Nguyệt mỉm cười một cách đầy tà mị.
"Cô nương chúng ta trước nay chưa từng gặp nhau, mong cô nương tránh đường bọn ta còn có việc phải làm, không có thời gian dây dưa cùng cô nương".
"Ngươi rất không tệ, nhưng mà không phải các ngươi đang tìm ta sao? Ta xuất hiện rồi các ngươi không muốn động thủ sao?" Sở Tích Nguyệt nở một nụ cười nhẹ nhàng nhìn chằm chằm đám đệ tử Kiếm Tông.
Nghe đến lời đó đám đệ tử Kiếm Tông liền sợ ngây người, nếu như Nữ Nhân này có thể giết chết Nhị Trưởng Lão thì bọn họ trong mắt nàng cũng chỉ là con kiến muốn dẫm chết bất cứ lúc nào cũng được.
"Chạy" Đại Sư Huynh của đám đệ tử Kiếm Tông lên tiếng nhắc nhở toàn bộ thành viên trong đội ngũ.
Nhưng đã quá muộn, bọn họ làm sao có tốc độ nhanh hơn Sở Tích Nguyệt, muốn chạy cũng không thoát, nhưng bọn họ cũng không từ bỏ mà chia ra mấy hướng khác nhau mà trốn.
"Hừ, không phải muốn tìm ta sao? Gặp ta rồi sao lại chạy trốn"
Sở Tích Nguyệt cũng không di chuyển, nàng vẫn đứng im tại chỗ mà mở miệng nói, trên tay Hồng Huyền Táng khép lại, Hồng Huyền Táng phân thân ra làm mấy chục đạo kiếm khí giống nhau như đúc, vô tung vô ảnh mang theo kiếm khí dày đặc mà truy bắt đám đệ tử của Kiếm Tông.
"Trãm Ngã Minh Đạo Kiếm: Hồng Ô Huyết Vũ".
Vô vàng vô tận Kiếm Khí của Hồng Huyền Táng đuổi theo trảm sát từng người, tiếng la hét thất thanh vang lên liên tục trong khu rừng nhỏ, khắp nơi đều là Kiếm Khí, mang theo một mùi máu tanh nồng đậm tỏa ra.
Sở Tích Nguyệt lúc này mới nhẹ nhàng đi lại gần từng cái thi thể, vận chuyển Bất Diệt Thiên Công hấp thu toàn bộ chất dinh dưỡng từ trên người hơn mười tên đệ tử Kiếm Tông, sau đó nhặt lên tấm hình vẽ chân dung của nàng.
"Thật xấu nha!"
Tấm chân dung này vẽ thật xấu xí, khác xa với dáng vẻ xinh đẹp động lộng người của nàng, với bức vẽ này không biết bao lâu nữa đám đệ tử Kiếm Tông mới có thể tìm thấy nàng, nhưng mà Sở Tích Nguyệt cũng không mất cảnh giác, Kiếm Tông đã biết tung tích của nàng chắc chắn sẽ cảnh giác cao độ hơn rất nhiều, nếu như lúc này nàng tấn công Kiếm Tông chắc chắn không ổn.
Cách duy nhất của Sở Tích Nguyệt lúc này là đi tìm đám đệ tử của Kiếm Tông đang tìm kiếm nàng, sau đó giết sạch không còn một người, kích động toàn bộ cao tầng của Kiếm Tông phải xuống núi, nàng từ từ giết từng người như vậy mới là cách tốt nhất.
Địch ở ngoài sáng, nàng ở trong tối, Kiếm Tông khó mà phát hiện ra nàng tập kích bất ngờ bọn họ, đây cũng xem như Sở Tích Nguyệt chiếm một chút ưu thế so với Kiếm Tông.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]