Chương trước
Chương sau
Sở Tích Nguyệt giải quyết mấy tên đệ tử của Kiếm Tông xong xuôi, nàng cũng không nán lại quá lâu, sau đó với một tốc độ cực nhanh đi đến tòa thành gần nhất. Nhưng làm cho Sở Tích Nguyệt không tin được là mới đi được một giờ nàng lại tiếp tục gặp một tốp đệ tử Kiếm Tông lần nữa.

Lẩn này số lượng đệ tử Kiếm Tông nhiều hơn lúc nãy rất nhiều, bọn chúng vẫn đang tìm kiếm nàng, có lẽ vừa rồi Sở Tích Nguyệt ra tay giết mấy tên đệ tử, nên những đệ tử khác đã chú ý đến, nên bọn chúng mới tăng thêm người đi tìm kiếm.

Nhưng mà với thực lực của đám đệ tử này cũng không mạnh hơn lần trước là mấy, nếu như Sở Tích Nguyệt ra tay vẫn sẽ nhẹ nhõm giải quyết, nhưng mà nàng cũng không trực tiếp ra tay, mà lặng lẽ đi theo sau đám đệ tử này.

"Sư huynh chúng ta có nên quay về Tông Môn hay không, vừa nãy lệnh bài của mấy huynh đệ đã vỡ nát, chắc chắn đã bị tập kích"

"Không vội, chúng ta tập trung với các sư huynh, sư tỷ khác đợi Tam Trưởng Lão dẫn người đến, ta không tin Nữ Nhân đó có thể chạy thoát".

"Nhưng mà đệ lại lo lắng rằng Nữ Nhân kia lại tập kích chúng ta thì làm sao, chỗ chúng ta cách các huynh đệ vừa chết cũng không quá xa".

"Vừa rồi gây ra động tĩnh lớn như vậy, ta tin nàng sẽ không lại tiếp tục ra tay, các huynh đệ tiếp tục tăng tốc tiến về phía trước tập hợp với mọi người!".

Lời nói của người này vừa dứt, tốc độ của đệ tử Kiếm Tông cũng tăng lên một cách đáng kể, lao nhanh về phía trước tập hợp với đám sư huynh, sư tỷ của bọn chúng, Sở Tích Nguyệt cũng lặng lẽ đi theo, nàng muốn một lần hốt gọn một đám lớn đệ tử Kiếm Tông.

Một giờ sau nàng đi theo đám đệ tử Kiếm Tông cũng đã đến nơi, nơi này số lượng quá nhiều, nếu chỉ nhìn bằng mắt nàng có thể thấy được có trên ngàn đệ tử của Kiếm Tông ở nơi này, đa phần đệ tử đều là Chân Tiên Cảnh, còn có một số đã bước vào Tiên Vương Cảnh, không ngờ Kiếm Tông đệ tử lại chất lượng đến như vậy, chỉ là một đệ tử ở Kiếm Tông tu vi đã bằng Gia Chủ cuả một Gia Tộc bậc trung ở một toàn thành trì.

Nhưng Sở Tích Nguyệt cũng không cảm nhận được một chút khí tức nào của tu sĩ mạnh hơn Tiên Vương Cảnh, đa phần đệ tử ở đây cao nhất cũng chỉ có Địa Vương Cảnh, ngay cả Thiên Vương Cảnh còn không có, chỉ với tu vi này mà bọn chúng cũng muốn bắt nàng, cho dù đông hơn nữa cũng không đủ, phải biết nàng là người giết chết Nhị Trưởng Lão của bọn họ người có tu vi Địa Tôn Cảnh chứ không phải dạng tầm thường.

"Bạch Lộc sư tỷ, Tam Trưởng Lão vẫn chưa đến sao?" Tên đệ tử vừa đến đi lại gần một nữ đệ tử có tu vi Địa Vương Cảnh hỏi.

"Ừm, sư tôn đi mời thêm mấy vị trưởng lão khác áp trận, sư tôn lo lắng chỉ một mình ngài ấy không đủ đối phó người kia".

Sở Tích Nguyệt thay đổi quần áo bên ngoài thành đệ tử của Kiếm Tông, khuôn mặt không thay đổi, dù sao bức vẽ kia vẽ cũng không giống nàng, trên tay nàng có một tấm lệnh bài của một nữ đệ tử lúc trước nàng vừa giết nhặt được, lần này nàng muốn ngụy trang thành đệ tử của Kiếm Tông xem thử tình hình như thế nào mới dám ra tay.

Sở Tích Nguyệt là người cẩn thận, ở bên ngoài không giống với bên trên Ma Thiên Sơn, các vị tiền bối không bao giờ đặt nàng vào chỗ chết, nên nàng mới có gan liều mạng mà chiến đấu còn ở bên ngoài nàng phải cận thận vô cùng, chỉ cần không đề phòng một chút nàng liền không thể sống sót.

Cầm theo tấm lệnh bài hòa vào dòng người của Kiếm Tông nghe ngóng, bước lại gần vị đệ tử có tu vi Địa Vương Cảnh kia nghe thêm một chút tin tức, lúc này có một đệ tử phát hiện ra có người lạ mặt nên chắn trước mặt nàng đề phòng hỏi.



"Ngươi là ai? Tại sao ta chưa bao giờ nhìn thấy ngươi?"

"Sư huynh, muội là Mộng Huyền Cơ là đệ tử mới tăng cấp Nội Môn không lâu, sư huynh không biết cũng là điều bình thường" Sở Tích Nguyệt trả lời, trên tay đưa ra tấm lệnh bài có tên Mộng Huyền Cơ đúng là đệ tử mới tấn cấp không lâu, may mắn là Sở Tích Nguyệt có bảo lưu một sợi tàn hồn của người này lại, nếu không đã bị người khác phát hiện ra.

Người kia tỉ mỉ kiểm tra lệnh bài của Sở Tích Nguyệt, sau đó không cảm thấy điều gì bất thường mới để cho nàng tự do hoạt động, Kiếm Tông đúng là Tông Môn lớn nhất Kiếm Vực chỉ là một chút tiểu tiết đã đề phòng cao độ như vậy.

Sở Tích Nguyệt tìm một chỗ đông người đi vào nghe ngóng tin tức, dù sao cũng không ai phát hiện ra nàng, các đệ tử cũng ít gặp nhau, khó mà biết ai là thật ai là giả, nên nàng cũng không quá lo lắng bị phát hiện, dù sao cũng đã có lệnh bài để chứng minh thân phận, trừ phi gặp phải người thân tín của Mộng Huyền Cơ mà thôi.

Sở Tích Nguyệt giả dạng thành đệ tử Kiếm Tông không một ai phát hiện ra nàng, lúc này đệ tử của Kiếm Tông đã tập hợp đầy đủ, Sở Tích Nguyệt cũng không thể đợi thêm được nữa. nàng biết chỉ trong chốc lát nữa thôi sẽ có Trưởng Lão của Kiếm Tông đến chỗ này, lúc đó muốn giải quyết toàn bộ đệ tử ở đây là một điểu rất khó khăn.

Sở Tích Nguyệt không nhanh không chậm, trên tay Hồng Huyền Táng đã mang ra, các đệ tử của Kiếm Tông nhìn thấy nàng mang ra một cây ô cũng cảm thấy hiếu kì, không biết nàng định làm gì, lúc dầu sôi lửa bổng như thế này còn đi đùa nghịch phàm vật. Bọn họ cũng không biết rằng lúc này tử kì của bọn họ đã đến, Sở Tích Nguyệt nhẹ nhàng vung lên Hồng Huyền Táng, một đạo kiếm khí màu huyết sắc xuất hiện giết không ít đệ tử của Kiếm Tông.

"Trảm Ngã Minh Đạo Kiếm: Huyết Kiếm".

Sở Tích Nguyệt chém ra Huyết Kiếm giết hơn mấy chục đệ tử có tu vi Chân Tiên Cảnh đứng gần đó, đám đệ tử của Kiếm Tông nhìn thấy cảnh này sợ hết cả hồn, không hiểu chuyện gì xảy ra.

"Mộng Huyền Cơ, ngươi rốt cuộc định làm gì? Tại sao lại tàn sát các sư huynh đệ" Tên đệ tử kiểm ta lệnh bài cho Sở Tích Nguyệt lúc nãy lên tiếng.

"Ta cũng không phải cái gì Mộng Huyền Cơ, không phải Kiếm Tông các ngươi đang tìm ta sao, ta liền theo ý các ngươi xuất hiện tại đây, các ngươi không phải mất công tìm kiếm" Sở Tích Nguyệt nở một nụ cười nhẹ nhàng, trên tay Hồng Huyền Táng lại xuất ra một kiếm, kiếm này âm u dày đặc tử khí vô cùng, như mang đến vô vàng chết chóc cho người bên cạnh.

"Trảm Ngã Minh Đạo Kiếm: Minh Kiếm".

Minh Kiếm vừa ra những kẻ bị kiếm khí chém trúng bị tử khí ăn mòn, mất hết lí trí chết ngay tại chỗ, chỉ trong chốc lát đệ tử Kiếm Tông đã bị giết mất mấy trăm người.

Sở Tích Nguyệt cũng không dùng lại, tại vì đệ tử của Kiếm Tông quá đông, nếu như dùng Minh Kiếm cùng Huyết Kiếm khó mà giải quyết một cách nhanh chóng, cho dù tu vi của nàng hiện tại đã là Tiên Ma Tôn nhưng Tiên Ma Lực cũng có hạn, không thể vô tội vạ sử dụng.

"Trảm Ngã Minh Đạo Kiếm: Hồng Ô Huyết Vũ".



Hồng Ô Huyết Vũ là một chiêu kiếm tách vô vàng kiếm khí bên trong Huyền Táng ra ngoài, tạo thành mấy ngàn đạo kiếm khí oanh tạc đối phương, tuy uy lực không mạnh bằng Huyết Kiếm hay Minh Kiếm nhưng cũng đủ để giết một đám Chân Tiên Cảnh không có lực hoàng thủ.

Hồng Ô Huyết Vũ tạo thành mấy ngàn đạo kiếm khí, vô cùng vô tận tấn công đệ tử của Kiếm Tông, mỗi một kiếm đều mang theo Tiên Ma Lực lượng cực kì mạnh mẽ, đám đệ tử Kiêm Tông khó mà trốn thoát khỏi cái chết, lúc này có bảy đạo kiếm khí từ đâu đến công kích đến nơi mà Sở Tích Nguyệt đang đứng.

"Hửm, không ngờ lại còn có bảy tên Địa Vương Cảnh" Sở Tích Nguyệt nhìn thấy bảy tên Địa Vương Cảnh xuất hiện trước mặt nàng, sát khí đằng đằng.

"Thất Kiếm xuất hiện rồi, chúng ta cuối cùng có đường sống".

Thất Kiếm của Kiếm Tông là một trong những đám đệ tử ưu tú nhất của Kiếm Tông sàn lọc tuyển chọn mà ra, bọn họ đều là ưu tú trong đám người trẻ tuổi, không những tu vi cực cao, kiếm đạo lĩnh ngộ cũng rất cao minh.

"Hừ, thứ không biết sống chết, đã giết Nhị Trưởng Lão của bọn ta còn dám xuất hiện, hôm nay Thất Kiếm bọn ta sẽ phanh thây ngươi ra làm ngàn mảnh" Một nữ đệ tử mở miệng nhìn chằm chằm Sở Tích Nguyệt, trên người tỏa ra sát khí vô cùng nồng đậm.

"Kết trận".

Kiếm Tông đệ nhất trận pháp cuối cùng cũng xuất hiện, bảy người đứng bảy góc khác nhau, bao quanh Sở Tích Nguyệt, như muốn làm điều gì đó.

"Thất Tinh Kiếm Trận".

Bảy vị Thất Kiếm mặt lộ ra sát khí, tay nắm chặt bảo kiếm chiêu thức bắt đầu tuôn ra như vũ bão. Tiếp Đó thế trận không ngừng biến ảo, bay lên, hạ xuống, quay bên này, ngoắc bên kia, bằng mắt thường khó mà có thể nhìn thấy được ảo diệu trong kiếm trận này, thật là biến hóa khôn cùng, tất cả chỉ xảy ra trong bảy hơi thở.

Sau đó vô vàng kiếm khí từ các nơi tấn công đến Sở Tích Nguyệt, kiếm khí biến ảo một cách lạ thường, thâm ảo vô cùng, nếu là người bình thường đã khó mà có thể thoát khỏi Thất Tinh Kiếm Trận, nhưng mà Sở Tích Nguyệt có Tử Cực Huyết Ma Đồng, Thất Tinh Kiếm Trận không những không làm gì được nàng, còn đem vây khốn bảy vị Thất Kiếm lại một chỗ khó mà thoát khốn.

"Đây là Thất Tinh Kiếm Trận sao? Thật làm người khác thất vọng" Sở Tích Nguyệt nhẹ nhàng nói ra mấy câu.

Trên tay Hồng Huyền Táng bắt đầu tuông ra vô tận kiếm khí, sau lưng nàng xuất hiện một vòng tròn, một nữa là Âm, một nữa là Dương, kiếm khí vô cùng dày đặc từ vòng tròn âm dương này tỏa ra, nuốt chửng Thất Tinh Kiếm Trận.

"Trãm Ngã Minh Đạo Kiếm: Âm Dương Nguyệt Hồng Trảm".

Kiếm khí mang theo Âm Dương ngăn cách, chém nát tất cả mọi thứ nó đi ngang qua, như một đạo kiếm khí hình ánh trăng chiếu rọi cả bầu trời đêm u tối, bầu trời tĩnh mịch lại có một ánh kiếm quang rọi sáng cả một bầu trời, một kiếm đi ngang qua bảy vị Thất Kiếm đều chết tại chỗ, trên mặt đất xuất hiện một vết kiếm dài hơn vạn trượng, tất cả đệ tử Kiếm Tông sợ đến nổi không thể nhúc nhích.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.