Kiều Ngữ Tịch thay một bộ đồ thoải mái, trên đầu đội chiếc mũ lưỡi trai nhỏ, trên vai còn có balo đựng một vài món đồ ăn vặt mà Mạc Hàn chuẩn bị, môi hơi cong cong cười. Nhìn cô như vậy mới đúng là dáng vẻ của cô gái mới lớn, vô ưu vô tư.
Kiều Ngữ Tịch ngồi bên ghế phụ lái, vừa cài dây an toàn vừa hỏi với giọng điệu mong chờ:
"Bây giờ chúng ta đi đâu?"
"Dẫn em đi vườn bách thú nhé."
"Chỗ đó chỉ dành cho trẻ con thôi."
"Em không phải trẻ con hả?"
"Tôi đã qua mười chín tuổi rồi nhé."
Môi cô đẩy ra, phồng má tỏ vẻ không đồng ý, điệu bộ như con cá nóc vô cùng đáng yêu. Mạc Hàn phải kiềm chế không đưa tay lên véo má cô.
Buổi chiều cuối tuần, vườn bách thú đông hơn bình thường. Sau khi xuống xe, Mạc Hàn tự nhiên cầm lấy bàn tay cô dắt đi:
"Bé con, đừng để bị lạc."
Sau đó tay còn lại đưa lên chỉnh chiếc mũ cho cô rồi dắt cô vào phía trong. Trai xinh gái đẹp đứng cùng nhau vô cùng nịnh mắt, thu hút ánh mắt của vô số ngừoi. Kiều Ngữ Tịch mặt thoáng hồng, cụp thấp mũ xuống che đi ánh mắt đang bối rối.
Ngày bé Kiều Ngữ Tịch cũng đã từng tới vườn bách thú với ba mẹ, nhưng sau khi mẹ cô bỏ đi, cô không còn tìm thấy được niềm vui trong đó nữa, vậy nên cũng đã khá lâu cô chưa đi, thành ra nhìn cái gì cũng thấy lạ lẫm.
Đi đến khu vực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-sinh-vien-nho-cua-mac-tong/3608944/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.