Nhưng còn chưa dứt ra khỏi suy nghĩ đó thì mẹ anh lại gửi tin nhắn khác đến:
[ Con trai, mẹ biết con cũng đã có tuổi, nhưng con bé vẫn còn nhỏ. Con đừng vội vàng, ít nhất cũng nên để con bé tận hưởng hết quãng thời thanh xuân tươi đẹp trên giảng đường. Con trai hãy tiết chế lại nhé, nhớ dùng biện pháp an toàn -.
Mạc Hàn đỡ chán, anh biết ngay mẹ anh sẽ không đơn giản chỉ cổ vũ như vậy đâu mà. Lại nhìn sang cô nàng ham ăn ở đối diện, dường như sự việc vừa rồi không hề ảnh hưởng đến tâm trạng ăn uống hiện tại của cô.
Anh cầm đũa lên gắp một miếng sường đặt vào bát của cô, Kiều Ngữ Tịch thoáng sửng sốt, nhưng rồi lại ngay lập tức tiếp tuck vui vẻ ăn uống.
Cơm nước xong, dĩ nhiên người dọn dẹp là Mạc Hàn. Rửa dọn xong anh còn bê một đĩa táo đã cắt gọt đặt trước mặt cô. Miếng táo không được đẹp lắm, nhưng Kiều Ngữ Tịch vẫn thấy rất cảm động, tự nhiên lại nhớ đến ba Kiều cũng luôn giống như vậy.
Kiều Ngữ Tịch ăn uống no say, cô xoa xoa cái bụng tròn vo rồi đứng dậy:
"Tôi về phòng đây, anh ngủ ngon."
Mạc Hàn nhìn cô dịu dàng:" Nghỉ ngơi sớm chút, lúc tắm chú ý đừng để vết thương dính nước."
Kiều Ngữ Tịch:" Tôi biết rồi."
Cô trở về phòng, sau khi tắm táp xong liền nhắn tin tán ngẫu với ba Kiều một lúc, rồi mới định đi ngủ.
Cửa phòng bỗng có tiếng gõ nhẹ, cô đi tới mở cửa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-sinh-vien-nho-cua-mac-tong/3590542/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.