Kiều Ngữ Tịch lê thân xác uể oải tới ngồi lên sofa, mắt liếc thấy chiếc đồng hồ treo tường, kinh ngạc quay sang hỏi Mạc Hàn:
"Sao anh còn chưa đi làm." Đã gần mười giờ sáng.
Hiếm có cơ hội ở gần nhau thế này, vết thương trên người cô cũng chỉ vừa khô miệng, sao anh nỡ để cô ở nhà một mình được chứ:
"Tôi nghỉ phép."
Kiều Ngữ Tịch:" Không phải cuối năm các công ty đều vô cùng bận rộn, nhân viên chỉ hận không thể có 48 tiếng một ngày để gấp rút trước kỳ nghỉ à."
Huống chi, tập đoàn Mạc thị lại lớn như vậy, công việc hẳn là còn rất rất nhiều.
Mạc Hàn thờ ơ như không phải chuyện gì lớn:" Tôi là chủ."
Kiều Ngữ Tịch âm thầm giơ ngón cái với anh, anh là ông chủ lớn, anh muốn nghỉ ai to gan dám cản chứ.
Mạc Hàn mặc một bồ quần áo ở nhà thoải mái màu ghi sậm, trên tay còn cầm một chiếc tạp dề, hỏi cô:
"Em muốn ăn gì, mỳ hay đồ ăn kiểu Âu?"
Kiều Ngữ Tịch vội vàng đứng dậy, lại hơi va phải vết thương cạnh đùi, miệng khẽ rít nhẹ một cái rồi mới đi về phía anh.
"Đế tôi tự làm, anh ăn sáng chưa, tay nghề của tôi cũng được, hôm nay sẽ cho anh thưởng thức qua. Anh đừng cản, vết thương của tôi đã không vấn đề gì nữa rồi."
Thấy cô quyết tâm như vậy, anh cũng không ngăn cản cô nữa:" Em nấu đơn giản thôi, đừng để động vào vết thương."
Đáp lại anh chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-sinh-vien-nho-cua-mac-tong/3590543/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.