Lúc này, trong đầu Mạc Hàn chỉ quanh quẩn câu nói của cô, trong bụng cô đang có sinh vật sống, hiển nhiên anh đã nghĩ rằng chuyện đêm đó đã cho ra kết quả.
Mạc Hàn đứng ngoài cửa thêm một lúc, tâm trạng đã dần bình tĩnh thì anh mới đẩy cửa bước vào. Kiều Ngữ Tịch thấy anh quay lại thì nói thêm mấy câu rồi tắt máy.
Mạc Hàn:" Em dậy ăn một chút đi."
Mặc dù là đồ anh vừa mua, nhưng khi bày ra bàn, anh vẫn chăm chú nhìn kỹ xem đồ ăn có thứ gì cô không thể ăn không. Đầu óc anh lúc này đang rồi bời, nên cũng không nhớ ra phải đi hỏi lại bác sĩ kết quả kiểm tra.
Ăn uống xong xuôi, một lúc sau có y tá đẩy xe thuốc vào phòng.
"Cô Ngữ Tịch, đến giờ tiêm rồi."
Mạc Hàn nhìn kim tiêm trên tay y tá, anh giật mình hỏi:" Tình trạng cơ thể cô ấy như bây giờ có thể tiêm sao."
Y tá mỉm cười nhẹ, giải thích:" Xin anh cứ yến tâm, thuốc của chúng tôi đều là thuốc được chính phủ thông qua, là thuốc có tác dụng tốt nhất thị trường, rất phù hợp với bệnh tình của cô Ngữ Tịch."'
Mạc Hàn nghe vậy mới yên tâm hơn, dù sao bây giờ khoa học phát triển, mang thai cũng có thể sử dụng nhiều loại thuốc khác nhau.
Kiểu Ngữ Tịch không muốn ai biết chuyện cô bị thương, ngoài Tiểu Hồng thì cũng chỉ có Mạc Hàn biết chuyện.
Tiểu Hồng muốn đến chăm sóc cô nhưng Mạc Hàn không có ý định rời đi, làm cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-sinh-vien-nho-cua-mac-tong/3590537/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.