Xe dừng trước bệnh viện, Mạc Hàn vẫn ôm cô không rời, tự mình bế cô đi thẳng tới vân phòng giám đốc bệnh viện.
Dù cửa bị người ngừoi ở ngoài mở bất ngờ nhưng Hàn Lâm Viễn vẫn ung dung như đã rất quen với chuyện này rồi vậy. Anh ta chậm rãi nhấc mắt, đánh giá hai ngừoi vừa bước vào. Mà thật ra chỉ có một ngừoi bước vào, ngừoi còn lại đang được ôm trên tay.
Dù đã vào tới đây nhưng Mạc Hàn vẫn không có ý định đặt cô xuống, anh ngồi xuống ghế sofa rồi tiện tay đặt cô ngôi lên đùi mình.
Mạc Hàn:" Anh Lâm Viễn, giúp em xem cô ấy bị thương có nặng lắm không. Phân phó cấp dứoi chuẩn bị cho em một phòng bệnh VIP nữa, hẳn là còn phải nhập viện theo dõi một thời gian nữa."
Hàn Lâm Viễn đặt cái bút trên tay xuống, đứng lên chậm rãi đi về phía bàn trà.
"Cậu nói hết phần của anh rồi, còn muốn anh khám cái gì nữa."
Hàn Lâm Viễn nhìn bộ đồ đua trên ngừoi cô, có chút hiểu ra được tình hình.
"Cậu đưa con bé xuống tầng kiểm tra một lượt đi, anh sẽ sắp xếp ngừoi ở dứoi. Nhìn qua thì khả năng ảnh hưởng đến xương cốt không cao. Tổn thương phần mềm thôi. Xuống kiểm tra kỹ lại đi."
Mạc Hàn lại bế cô rời khỏi phòng, Kiều Ngữ Tịch không giấu nổi tò mò, hỏi anh:" Anh quen thuộc với viện trưởng
lam a."
Giọng điệu nói chuyện của họ đã thể hiện rõ điều đó, Kiều Ngữ Tịch chỉ thắc mắc không biết họ thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-sinh-vien-nho-cua-mac-tong/3590536/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.