🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hôm nay, ngồi đối diện với mọi người trên bàn cơm, Nguyễn Tĩnh tuyên bố muốn tới Bắc Kinh nửa tháng. Cô lập tức thu hút được mọi sự chú ý. Nguyễn Chính là người đầu tiên lên tiếng hỏi, "Tới Bắc Kinh? Con tới Bắc Kinh làm gì?"



"Con đi công tác ạ."



"Phì!" Nguyễn Nhàn phì một tiếng.



"Chị, chị không thể lịch sự một chút à?" Nguyễn Tĩnh cực kỳ khó chịu. Thấy Tưởng Nghiêm ngồi đối diện đang nhìn mình, cô không khỏi nghiêng đầu quay đi, ánh mắt của anh ta khiến cô có phần không thoải mái. Nguyễn Tĩnh tùy tiện và hai thìa cơm để lẩn tránh.



"Cô tới Bắc Kinh một mình sao?"



Nguyễn Tĩnh sững người không hiểu vì sao Tưởng Nghiêm lại cũng tham gia vào chủ đề này, chẳng phải anh ta luôn không thích nói chuyện trên bàn ăn hay sao?



"Vâng." Nguyễn Tĩnh trả lời, trong lòng có chút lo lắng, nhưng sau đó lại nghĩ hoàn toàn không cần thiết phải thế, cho dù vừa rồi cô đã nói dối.



Nguyễn Tĩnh dù sao cũng đã hai mươi sáu tuổi rồi, nói muốn đi công tác thì người nhà cũng không thể chuyện bé xé ra to mà đi ngăn cản, mọi người chỉ nhắc nhở vài câu rằng đừng làm gì bậy bạ rồi cũng để cho cô đi.



Hôm đó cùng Triệu Khải Ngôn đi ra sân bay, nhìn Triệu Khải Ngôn ngọc thụ lâm phong* bên cạnh, Nguyễn Tĩnh thầm nghĩ nếu mình thực sự muốn làm chuyện bậy bạ thì người nhà cũng chẳng quản được đâu.



(*Ngọc thụ lâm phong: Dịch nghĩa: Cây ngọc đón gió, ý nói rất đẹp trai, tướng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-sao-noi-khong-yeu/2628947/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cớ Sao Nói Không Yêu
Chương 8
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.