Vậy là, Diệp Phiên Nhiênđã thất tình. Các chị em cùng phòng ký túc xá nhanh chóng nhận ra sự khácthường. Vốn dĩ cô là người có nhiều cuộc điện thoại nhất trong phòng, hàng ngàycô thường hay nấu cháo điện thoại đến tận đêm khuya, vậy mà giờ thì dường nhưchẳng còn nghe thấy tiếng điện thoại reo nữa.
Khổng Thiên Thiên rấtmuốn an ủi cô nhưng lại chẳng biết bắt đầu từ đâu. Bề ngoài Diệp Phiên Nhiênrất bình thản, không hề tỏ vẻ đau khổ cũng chẳng hề khóc lóc nức nở. Cô thuộcloại con gái dù rằng thương tích đầy mình cũng vẫn kiên cường vui vẻ nói cười,không để bất kỳ ai nhìn thấy mình bị tổn thương, cô lặng lẽ tự mình xoay xở vớivết thương lòng.
Ngoài thời gian đến lớpthì Diệp Phiên Nhiên đọc tiểu thuyết điên cuồng, cô muốn mình mặc sức rơi lệtrong câu chuyện của người khác.
Những ngày tháng thấttình cũng chẳng hề buồn bã như trong tưởng tượng của cô, trái lại thời giantrôi qua hết sức nhanh, chớp mắt đã đến thàng Mười. Tối thứ Bảy, Khổng ThiênThiên kết thúc cuộc hẹn hò sớm với Cao Tường, quay về ký túc xá thì phòng 302chỉ còn lại Diệp Phiên Nhiên, cô đang lên mạng đọc tiểu thuyết, hộp thoại âmnhạc phát bài hát Em có phải là người anh yêu nhất của ca sĩ Phan Việt Vân.
“Em có phải người anh yêunhất chăng? Cớ sao anh chẳng nói lời nào?
Cầm bàn tay lạnh băngchẳng nhúc nhích của anh, khiến em cảm thấy thật buồn bã.
Những lúc em cần anh, anhlại lặng lẽ không nói lời nào.
Chưa bao giờ em cảm nhậnsự lạnh lẽo, bởi có anh che chắn trước trời đông giá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-sao-mai-yeu-em/1279918/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.