Dương Tịch học chuyênngành tài chính quốc tế, thành tích xuất sắc, là ban cán sự hội sinh viên củakhoa, trước đó không lâu cậu còn đoạt giải nhất cuộc thi hùng biện toàn trường.Chàng nam sinh giỏi giang như vậy nhất định được rất nhiều nữ sinh trong trườngyêu mến, điều này Diệp Phiên Nhiên không cần hỏi cũng biết. Trong nỗi nhung nhớkhắc sâu tận xương tủy của cô thấp thoáng đâu đó nỗi lo sợ, sợ rằng bản tínhđào hoa quấn lấy cậu chẳng rời.
Cuối cùng cũng đợi đến kỳnghỉ hè, Diệp Phiên Nhiên không về thành phố D thăm bố mẹ. Với tuổi trẻ, tìnhyêu quan trọng hơn tất thảy. Cô đã hẹn cùng Dương Tịch trải qua chuyến du lịchmùa hè lãng mạn, trước tiên là vui chơi ở Hoàng Sơn rồi đến Phục Môn. Nói theolời của Dương Tịch thì đó chính là “thề non hẹn biển”.
Trần Thần và Tào Quyênnghe xong cũng muốn tham gia góp vui. Diệp Phiên Nhiên dĩ nhiên chẳng thể khướctừ, bốn người cùng đi chơi chắc chắn sẽ càng thú vị hơn.
Lần này, Diệp PhiênNhiên, Trần Thần và Tào Quyên cùng ra ga tàu đón Dương Tịch. Tàu hỏa vừa dừng,Dương Tịch đã lao ngay xuống. Chia cách nhau hơn bốn tháng ròng rã, nỗi nhungnhớ của cậu dành cho Diệp Phiên Nhiên chỉ hận một nỗi không chắp thêm đôi cáchđể cậu có thể bay ngay đến bên cô.
Dương Tịch mang đôi giàythể thao Nike, áo T-shirt cùng chiếc quần bò xanh đậm, tóc cắt cực ngắn, gươngmặt ngăm đen cháy nắng, xuất hiện nhiều đường nét rắn rỏi, mặt mày sáng sủa.Diệp Phiên Nhiên trông ngày càng xinh xắn thanh tú, làn da mịn màng, đôi mắtmọng nước. Cô mặc chiếc váy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-sao-mai-yeu-em/1279908/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.