Dương Tịch từ Sơn Đôngtrở về liền vội vàng quấn quýt bên Diệp Phiên Nhiên, chẳng còn bao ngày sau TếtNguyên tiêu nữa là hai người lại phải chia xa rồi.
Tại ga tàu biển ngườimênh mông, Diệp Phiên Nhiên rút chiếc khăn trong túi ra, nói:“Dương Tịch, đây là chiếc khăn em đan cho anh làm quà mừng Lễ Tình nhân đầutiên, em cũng không biết có đẹp không nữa!”
“Lễ Tình nhân cũng có quà ư? Anh không ngờ đấy!” Dương Tịch thực sự vui mừng khôn xiết, cậu vộivàng quàng chiếc khăn lên cổ, luôn miệng nói: “Đẹp lắm, đẹp lắm, anh chưa từngtrông thấy chiếc khăn nào đẹp hơn thế này!”
Vì thời gian gấprút, vội vàng đan móc, giờ đây nhìn chiếc khăn trước ngực Dương Tịch cô mớiphát hiện hơi ngắn một đoạn, ai bảo cậu cao quá làm gì! Cô chau mày ngắm nghía,tỏ vẻ không hài lòng, nói: “Hình như hơi ngắn thì phải, anh mau tháo ra đi, đểem về móc thêm vài mũi đan nữa!”
Dương Tịch vội vàng ghìtay cô lại, nói: “Anh thấy vừa lắm, khăn quàng cổ nam không cần dài quá đâu.Anh thích là được mà!”
Diệp Phiên Nhiên khôngnhịn được cười: “Ngốc ạ, giờ đang tháng Ba, thời tiết nóng thế này, anh quàngkhăn vào cổ không sợ nổi rôm sẩy à?”
Dương Tịch cũng cảm thấyhơi nóng nhưng vẫn không chịu tháo ra. Đây là món quà đầu tiên Diệp Phiên Nhiêntặng cho cậu, dù bị nổi rôm sẩy thì cậu cũng cam tâm tình ng
Nghĩ đến chuyện DiệpPhiên Nhiên móc từng mũi đan khăn dưới ánh đèn mờ ảo, không kìm nén được tâmtrạng đầy phấn khích, cậu nói: “Cảm ơn em, Phiên Phiên, anh thực sự rất vui!”
Nhìn cậu vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-sao-mai-yeu-em/1279907/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.