Ngày 7 đến ngày 9 tháng 7năm 2001, khoảng thời gian hai ngày rưỡi với Diệp Phiên Nhiên mà nói, khôngkhác gì là canh bạc cuộc đời. Cô biết rằng mình chẳng còn đường lùi nữa, cônhất định phải thi cho tốt.
Bất kỳ ai từng trải quakỳ thi đại học đều lĩnh hội được cảm giác căng thẳng đến nghẹt th này. Đối mặt với ánh mắt kỳ vọng mong mỏi của cha mẹ, đối diện với khókhăn gian khổ cùng sự chịu đựng của ba năm trung học, cùng những bữa ăn dinhdưỡng bồi bổ sức khỏe trí lực, đối mặt với bóng dáng mong ngóng đợi chờ của cácbậc phụ huynh bên ngoài trường thi, tất cả thí sinh đều phải chịu đựng áp lựcrất nặng nề. Có thí sinh còn biểu hiện bất thường ngay trước giờ vào thi. Tronglớp Diệp Phiên Nhiên có một nữ sinh năm trước thi rớt được phép vào học bổ túc,do thần kinh căng thẳng quá mức, khi thi môn văn đầu tiên, trước mặt cô ấy làmột khoảng trống rỗng, kết quả là bài tập làm văn vẫn chưa làm xong. Khi bướcra khỏi phòng thi, hai đôi chân cô ấy mềm nhũn, sắc mặt trắng tái, suýt thì bậtkhóc.
Biểu hiện của Diệp PhiênNhiên trong gần ba ngày này cực kỳ tốt, tâm trạng vô cùng ổn định. Mỗi lần thixong một môn, cô đều gạt bỏ môn đó ra khỏi tâm trí, không suy nghĩ gì nữa, cũngkhông dối chiếu đáp án với các bạn, vội vàng chuẩn bị tinh thần cho môn thitiếp theo. Lòng cô ngẫm nghĩ dù gì cũng đã thi xong, mọi việ đã định sẵn rồi,vui vẻ hay buồn bã, ủ rũ chán chường hay sầu não thì kết quả cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-sao-mai-yeu-em/1279899/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.