Diệp Phiên Nhiên dừnglại, đưa mắt nhìn cậu với vẻ
Dương Tịch, sao có thể làDương Tịch!
Ánh đèn vàng nhạt bênđường nhuộm mái tóc đen tuyền dày rậm cảu cậu thành màu xanh đậm. Gương mặtsáng sủa, đường nét tuấn tú hiện ngay trước mặt cô.
Ngần ngừ giây lát, cô khẽhỏi: “Sao cậu lại ở đây?”
“Tôi đợi cậu nãy giờ.”Dương Tịch thấp giọng nói, đôi mắt đen láy tựa hạt pha lê, đang long lanh nhìncô chăm chăm.
“Đợi tôi?” Diệp PhiênNhiên hỏi trong vô thức, lòng dấy lên một nỗi sợ hãi kỳ lạ đến khó hiểu. Côdường như lờ mờ biết được cậu đang muốn nói gì. Tim cô đập thình thịch, mộtluồng hơi nóng từ lồng ngực xộc thẳng lên gò má.
Do ngược sáng, Dương Tịchkhông nhìn rõ biểu cảm của cô, chỉ trông thấy đôi mắt sáng long lanh đó khôngche giấu được nỗi bối rối cùng sự căng thẳn.
Nỗi niềm căng thẳng nàygiống như loại bệnh truyền nhiễm, anh chàng xưa nay vốn dạn dĩ, vậy mà giờ đâymiệng cũng lắp ba lắp bắp: “Diệp Phiên Nhiên…tôi…rất…mến…cậu…”
Không khí đêm đông trongsuốt lạnh lẽo, giọng nói cậu dường như có thể tan biến đi bất cứ lúc nào. Côtrố mắt nhìn cậu, con tim xao động rộn ràng.
Bất ngờ ư? Gần đây, DươngTịch thường xuyên xuất hiện bên cạnh cô, không biết bao lần gặp mặt nhau đầykhó hiểu. Diệp Phiên Nhiên thuộc mẫu người con gái nhạy cảm, sao lại không nhậnra tâm ý nhỏ bé của cậu chứ? Huống hồ, Hạ Phương Phi đã nhắc nhở cô trước rồicơ mà.
Không bất ngờ sao? Cậunam sinh phong độ nhất trường, rực rỡ chói sáng như vậy mà lại thích người âmthầm lặng lẽ như cô ư!
Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-sao-mai-yeu-em/1279892/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.