Trận chiến chống lại thế lực già nua trongtriều đình nhanh chóng giành được thắng lợi. Mấy chục vạn quân bao vâythành đô, trong lúc luống cuống và hốt hoảng, Diệu Thiên còn bị pháthiện ra đã có mang, điều này giúp Hà Hiệp một việc lớn. Ngay lập tức,Công chúa điện hạ được “mời” vào thâm cung tĩnh dưỡng, không được hỏitới những chuyện quốc sự phiền hà.
Chỉ trongmấy ngày, bản cung khai nhận tội mưu phản có điểm chỉ của Quý ThườngThanh đã được đưa đến trước mặt Diệu Thiên, đồng thời được dán ở cổngthành, cùng với bao cái đầu phản nghịch nhà họ Quý bị phơi ra cho toàndân biết rõ.
“Thật không ngờ Thừa tướng… lại…”
“Quý gia là trọng thần bao đời của Vân Thường, sao lại thành nghịch tặc?”
“Lòng người khó đoán, khó đoán lắm…”
Chứng cứliên tục xuất hiện, ngày nào cũng có người vạch trần tội ác của nhà họQuý. Ngay bản thân Quý Thường Thanh cũng thừa nhận tội mưu phản, thì đám dân đen không có cơ hội tìm hiểu nội tình sao phân biệt nổi ai đúng aisai?
Huống hồ lần chinh phạt Đông Lâm này ra quân bất lợi chính là hai vị tướng bất tàinhà họ Quý, một người cậy khỏe, một kẻ ham rượu, khiến cả một đội quân,tính mạng của hàng ngàn vạn con dân Vân Thường phải mất trong tay chúng.
Dường như nhà nào cũng có nam đinh trong quân, nên ai chẳng căm hận những tướng quân coi nhẹ sự sống cái chết của binh lính.
Điều khiếnngười ta vui mừng là, trong lúc quốc nạn, Phò mã đã thể hiện tài năngchính trị quân sự siêu việt của mình, nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-phuong-bat-tu-thuong/2148662/quyen-2-chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.